Động thiên thế giới.

Một trong một lương đình sơn minh thủy tú, một vị tiên tử mặc nghê thường,

ngồi ngay ngắn trong đó.

- Sư tôn.

Trì Dao chậm rãi đi tới trước mặt Phi Thần Tuyết:

- Trần chân nhân đã mang đến.

Nghe vậy.

Phi Thần Tuyết đánh giá từ trên xuống dưới Trần Đạo Huyền bên cạnh Trì

Dao, quay đầu lại:

- Ngươi đi xuống trước đi.

- Vâng, sư tôn.

Trì Dao phúc thân thi lễ, hóa thành độn quang biến mất trước mặt hai người.

Tại thời điểm này.

Trước tiên trì to như vậy, chỉ còn lại hai người Trần Đạo Huyền và Phi Thần

Tuyết.

- Trần đạo hữu, mời ngồi.

Phi Thần Tuyết khẽ vẫy tay áo, chỉ chỉ ghế đá bên cạnh.

Trần Đạo Huyền chắp tay, thuận thế ngồi xuống. Giờ phút này, hai người

cách nhau không quá ba thước, hắn thậm chí có thể dễ dàng ngửi được hương

thơm thấm vào ruột gan của đối phương.

- Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên ta tự mình gặp mặt Trần đạo hữu nhỉ.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Đây là lần đầu tiên.

- Trước đây ta đã từng nói chuyện với sư đệ về đạo hữu, sư đệ khen đạo hữu

là kỳ tài bất thế, hiện giờ xem ra, sư đệ ta là quá bảo thủ.

Đôi mắt đẹp của Phi Thần Tuyết ôn hòa nhìn về phía Trần Đạo Huyền:

- Không thể tưởng tượng được, đạo hữu nhanh như vậy đã bước vào Thế

Giới cảnh!

Trần Đạo Huyền mặt không đổi sắc, lạnh nhạt nói:

- Tông chủ khen ngợi, so với tông chủ đã bước vào phân chia âm dương, tái

diễn cảnh giới Phượng Thủy Hỏa, điểm này ở trước cảnh giới tầm thường của

tại hạ, thật sự không tính là cái gì.

Cả hai đều không nghĩ tới, đối phương lại bước vào Thế Giới cảnh.

ấ ầ ề ắ ế

Nhất là Trần Đạo Huyền, quả thật hắn không nghĩ tới, Càn Nguyên Kiếm

Tông tông chủ Phi Thần Tuyết không chỉ bước vào Thế Giới cảnh, hơn nữa còn

trên cơ sở này tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới phân chia âm dương.

Cảnh giới này, còn được gọi là tầng thứ hai của Thế Giới cảnh, m Dương

cảnh!

Muốn đạt tới cảnh giới này, tu sĩ phải đồng thời lĩnh ngộ năm loại đại đạo

pháp tắc kim mộc thủy hỏa thổ, cũng trên cơ sở này, hóa ngũ hành vi âm dương.

Trong mắt Trần Đạo Huyền, Phi Thần Tuyết không có khả năng vừa mới đột

phá Thế Giới cảnh, đã lập tức lĩnh ngộ hai loại đại đạo pháp tắc khác.

Khả năng duy nhất là, trước khi bước vào Thế Giới cảnh, đối phương đã lĩnh

ngộ năm loại đại đạo pháp tắc.

Loại thiên tư này... Chỉ đơn giản là khủng khiếp!

Bên ngoài vẫn gọi Tần Trảm là tu sĩ có thiên tư nhất từ trước đến nay của

Càn Nguyên Kiếm Tông, không ngờ tới, thiên tư của sư tỷ Phi Thần Tuyết của

y, lại không hề thua kém y.

Hơn nữa Phi Thần Tuyết còn ẩn sâu hơn.

Rõ ràng thực lực bản thân đã hoàn toàn áp đảo Tam trưởng lão Diệp Dận,

nhưng vì đại cục, vì sự ổn định bên trong Vạn Tinh Hải, lại kiên quyết nhẫn nại

đối phương mấy trăm năm.

Phần ẩn nhẫn này, Trần Đạo Huyền tự hỏi hắn tuyệt đối không làm được.

Giờ phút này, trong mắt nhau, hắn và Phi Thần Tuyết đều thấy sự thưởng

thức và kính nể lẫn nhau.

Trần Đạo Huyền là kính nể tâm tính ẩn nhẫn vì đại cục của đối phương.

Phi Thần Tuyết thì thưởng thức thiên tư không gì sánh kịp của Trần Đạo

Huyền.

Điểm mấu chốt nhất, song phương đều nhìn nhau rất thuận mắt, dùng một

câu nói của Trần Đạo Huyền kiếp trước, hắn và Phi Thần Tuyết hai người đều là

có nhan sắc.

Đôi mắt đẹp nhìn Trần Đạo Huyền, Phi Thần Tuyết đột nhiên nở nụ cười:

- Trần đạo hữu, không biết ngươi nghĩ thế nào đối với thế lực gia tộc Vạn

Tinh Hải?

Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát, nói:

- Điều này phụ thuộc vào xem ở lập trường của ai.

- Ồ? Điều này nói như thế nào?

- Nếu đứng ở lập trường của gia tộc tu tiên, Càn Nguyên Kiếm Tông chính

là một khối cự thạch đè lên đỉnh đầu bọn họ, là trở ngại ngăn cản bọn họ tiến

thêm một bước. Mà đứng ở lập trường của Càn Nguyên Kiếm Tông, thế lực gia

tộc Vạn Tinh Hải trải qua mấy ngàn năm phát triển, đã dần dần hình thành thế

đuôi lớn khó vẫy. Bọn họ không chỉ hùng chiếm ở các châu, chính là ở bên

ế ế ắ ố ẫ

trong Càn Nguyên Kiếm Tông, cũng có lượng lớn thế lực rắc rối lẫn lộn. Đã tạo

thành uy hiếp nghiêm trọng đối với sự thống trị của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Nghe được những lời này, Phi Thần Tuyết thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi nói:

- Ngươi phân tích không sai, Càn Nguyên Kiếm Tông nhìn như cường thịnh,

trên thực tế đã tràn ngập nguy cơ. Trưởng lão trong tông môn dây dưa lợi ích

không rõ với gia tộc tu tiên càng ngày càng nhiều, thậm chí đã ảnh hưởng tới sự

thống trị của ta đối với Càn Nguyên Kiếm Tông.

- Tông chủ chỉ Diệp Dận?

Phi Thần Tuyết gật gật đầu, lại lắc đầu:

- Không chỉ là Diệp Dận, hắn chỉ là nhân vật đại biểu trong những trưởng

lão này, thậm chí ngay cả mấy người Hô Diên Trì sao lại không dây dưa phức

tạp với các đại gia tộc tu tiên đây?

Nghe được điều này, Trần Đạo Huyền im lặng.

Có lẽ bản thân Hô Diên Trì và gia tộc tu tiên của Vạn Tinh Hải không có liên

hệ quá sâu, nhưng Hô Diên Trì chấp chưởng Luyện Khí điện, đệ tử trong điện

đâu chỉ trăm vạn.

Nhiều người như vậy, sao có thể không liên quan đến gia tộc tu tiên của Vạn

Tinh Hải.

Trên thực tế, Càn Nguyên Kiếm Tông phát triển đến mức như ngày hôm nay,

đã cùng gia tộc tu tiên trói buộc thật sâu cùng một chỗ.

Có quá nhiều đệ tử Càn Nguyên Kiếm Tông kết làm đạo lữ cùng con cháu

gia tộc tu tiên.

Con của bọn họ, hoặc là gia nhập Càn Nguyên Kiếm Tông, hoặc là trở về gia

tộc tu tiên.

Đợi đến khi những người gia nhập Càn Nguyên Kiếm Tông tu vi cao thâm,

sau khi Càn Nguyên Kiếm Tông chiếm cứ vị trí cao, có thể đối với mẫu tộc tâm

ngoan thủ lạt?

Tất nhiên là không thể.

Mặc dù sau này Càn Nguyên Kiếm Tông đã ý thức được điểm này, bắt đầu

kiểm duyệt những đệ tử thu vào trong môn, những hài đồng có liên quan sâu sắc

với gia tộc tu tiên thì đều không thu.

Nhưng lệnh cấm này được ban hành quá muộn.

Đã có quá nhiều tu sĩ có liên quan rất sâu sắc đến gia tộc tu tiên đã chiếm cứ

vị trí cao ở trong Càn Nguyên Kiếm Tông.

Càn Nguyên Kiếm Tông muốn hoàn toàn vứt bỏ ảnh hưởng của gia tộc tu

tiên, đã là chuyện không có khả năng rồi.

Mặt khác, Càn Nguyên Kiếm Tông cũng cần dựa vào thế lực gia tộc.

Bất kể là Vạn Tinh Hải càng ngày càng nhiều thông đạo với Chân Yêu giới,

hay là đối mặt với ngoại địch như Huyền Thanh đạo minh này, thì đều cần thế



lực gia tộc xuất lực.

Vì vậy.

Tình cảm của Phi Thần Tuyết đối với gia tộc tu tiên Vạn Tinh Hải khá phức

tạp.

Vừa phải dùng nó, nhưng đồng thời cũng phải đề phòng.

Vì thế, bắt đầu hơn 400 năm trước, Phi Thần Tuyết đã xuất binh Xuất Vân

quốc, nâng đỡ thế lực tán tu, để chống lại thế lực gia tộc ngày càng mạnh mẽ.

Hiện tại xem ra, chiêu này quả thật không tệ.

Theo sự quật khởi của thế lực tán tu, thế lực gia tộc đích xác cảm giác được

nguy cơ trước nay chưa từng có.

Cũng chính là như thế, hơn bốn trăm năm qua, liên hệ giữa các thế lực gia

tộc tu tiên Vạn Tinh Hải càng ngày càng chặt chẽ, Diệp Dận cùng Phi Thần

Tuyết đối kháng cũng càng ngày càng kịch liệt.

Thấy Trần Đạo Huyền nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp của Phi Thần Tuyết

mang theo ý cười như có như không nói:

- Không biết Trần đạo hữu đứng ở lập trường nào để xem?

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười nhạt nói:

- Tông chủ chẳng lẽ quên rồi, tại hạ cũng là một thành viên của gia tộc tu

tiên Thương Châu.

Phi Thần Tuyết lắc đầu:

- Lấy thiên tư của ngươi, bất kể là Càn Nguyên Kiếm Tông hay là thế lực gia

tộc của Vạn Tinh Hải, cũng không phải là khuỷu tay của ngươi. Trong Vạn Tinh

Hải, ngươi là người duy nhất có thể nhảy ra khỏi thế lực tranh đấu.

Nghe thấy như vậy.

Trần Đạo Huyền kinh ngạc nhìn về phía nàng.

Trần Đạo Huyền không nghĩ tới, Phi Thần Tuyết lại đánh giá hắn cao như

vậy.

Nhưng thử suy nghĩ cẩn thận lại.

Trần Đạo Huyền tu hành không tới trăm năm, đã đạt tới đại đạo đệ lục trọng

Thế Giới cảnh, tương lai hắn bước vào Nguyên Thần kỳ thậm chí Độ Kiếp kỳ

đều là chuyện đóng đinh trên ván.

Một vị tuyệt thế thiên kiêu như vậy, sao có thể bị cái ao nho nhỏ Càn

Nguyên Kiếm Tông này trói buộc lại.

Cuối cùng sẽ có một ngày, Trần Đạo Huyền và Trần gia phía sau hắn sẽ đi

tới thiên địa cao hơn.

Chính là bởi vì thấy rõ điểm này, Phi Thần Tuyết ngược lại không có bao

nhiêu địch ý đối với Trần Đạo Huyền.

ầ ế ố ầ ề ề ố

Bởi vì từ đầu đến cuối, Trần Đạo Huyền đều không phải là đối thủ cạnh

tranh của Càn Nguyên Kiếm Tông, tương lai của hắn nhất định sẽ đứng ở tầng

thứ cao hơn.

Nghe được những lời này, Trần Đạo Huyền cuối cùng cũng biết được thái độ

của Phi Thần Tuyết.

Quả nhiên, nàng giống như hắn nghĩ.

Loại cảm giác thần giao cách cảm này vô cùng kỳ diệu, Trần Đạo Huyền gật

đầu nói:

- Nguyện vì tông chủ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Được Trần Đạo Huyền khẳng định một lời, Phi Thần Tuyết Kiều cười nói:

- Tốt.

- Tông chủ dự định khi nào động thủ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play