Song Hồ Đảo, Viện Nghiên cứu Pháp khí.

- Là thứ này sao?

Trần Đạo Sơ vẻ mặt không thể tin nhìn đại đỉnh trước mắt.

- Đúng vậy, chính là nó.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Đại đỉnh trước mắt cao chừng trượng, phía dưới có ba chân chống đỡ, trên

đại đỉnh bên trái tổng cộng có sáu cái miệng.

Càng thần kỳ hơn chính là đại đỉnh này tuy là pháp khí, nhưng chỉ có tứ giai,

thế cho nên khi Trần Đạo Huyền lục lọi nhẫn trữ vật của Khương Thái Uyên, đã

từng bỏ qua nó một lần.

Trần Đạo Sơ ngơ ngác nhìn đại đỉnh trước mắt, cảm xúc dâng trào:

- Tộc trưởng, ý ngài là, sau này có nó thì Trần gia chúng ta có thể không

ngừng thu được tạo hóa lực?

Nghe vậy.

Trần Đạo Huyền đầu tiên gật gật đầu, chợt lại lắc đầu:

- Cuồn cuộn không ngừng thì không được, tuy rằng khi thúc dục đỉnh này thì

có thể trích xuất tạo hóa lực, nhưng so với đích thân Nguyên Anh chân quân

trích xuất, mỗi lần nó trích xuất một giọt tạo hóa lực thì cần phải hao phí ước

chừng ngàn vạn linh thạch.

- 10 lần?

- 10 lần.

- Nhưng mà... Như vậy cũng đâu có nhiều.

Trần Đạo Sơ dang hai tay ra nói.

Tuy nói Trần Đạo Sơ chỉ có tu vi Tử Phủ kỳ, nhưng y biết chỗ trân quý của

tạo hóa lực không nằm ở loại nguyên liệu như linh thạch, mà ở sức lao động cao

cấp như Nguyên Anh chân quân.

Trước mắt có đại đỉnh này, cho dù hao phí nguyên liệu nhiều hơn gấp mười

lần, đối với Trần gia mà nói cũng là kiếm lời lớn.

Trần Đạo Huyền thiếu Tần Trảm 2300 giọt tạo hóa lực, nếu là một Nguyên

Anh chân quân bình thường trích xuất những tạo hóa lực này, thì cần hao phí

2300 năm.

Chỉ sợ một vị Nguyên Anh chân quân hao hết thọ nguyên cũng không trích

xuất được nhiều tạo hóa lực như vậy.

Mà nguyên liệu của nó vẻn vẹn chỉ có 23 ức linh thạch, chút linh thạch này

so với tiêu hao cả đời một vị Nguyên Anh chân quân, lại tính là cái gì?

ầ ấ ầ

Cho dù sử dụng đại đỉnh này, nguyên liệu cần tăng gấp mười lần, thì cũng

chỉ là 23 tỷ linh thạch.

Mà hiện tại đối với Trần gia đệ nhất gia tộc Thương Châu, 23 tỷ linh thạch

chẳng là gì cả.

Hiện giờ, Quan Hải tiên thành Trần gia đã hoàn thành toàn diện công nghiệp

hóa luyện khí, luyện đan, chế phù.

Chín khu công nghiệp lớn của Quan Hải tiên thành, mỗi ngày đều có thể sản

xuất ra một lượng lớn tài nguyên như linh đan, pháp khí, linh phù.

Trong hơn một năm Trần Đạo Huyền dẫn tu sĩ Thương Châu thu phục Trấn

Nam Quan.

Trần gia không chỉ triển khai hợp tác toàn diện cùng Nguyên Thần tiên

thành, sau đó còn đả thông hợp tác giữa Thương Châu và Trấn Nam tiên thành.

Phải biết, tuy rằng Trấn Nam tiên thành chỉ là một tòa tiên thành, nhưng hiện

tại nó lại là một tiên thành hậu cần tiếp tế cho Càn Nguyên Kiếm Tông tiến

đánh Huyền Thanh đạo minh.

Trong khoảng thời gian chiến tranh giữa hai bên, mỗi ngày đều có một lượng

lớn vật tư thông qua Trấn Nam tiên thành vận chuyển ra tiền tuyến.

Mà trong việc cung cấp vật tư quân nhu này, vật tư Trần gia chiếm một tỷ lệ

tương đối cao.

Lấy uy vọng của Trần Đạo Huyền ở Trấn Nam quân cùng với công lao hắn

lập được khi thu phục Trấn Nam Quan, Trần gia chiếm chút tiện nghi này tự

nhiên không có bất kỳ người nào phản đối.

Dù sao, Kim Đan chân nhân khác của Trấn Nam quân cũng không phải kẻ

ngốc, Trần Đạo Huyền là một tuyệt thế thiên kiêu thiên tư nghịch thiên, ai lại

dám đắc tội.

Huống chi, tài nguyên quân nhu vận chuyển ra tiền tuyến vô cùng khổng lồ,

chỉ dựa vào gia tộc sau lưng những tu sĩ Kim Đan như bọn họ, căn bản là ăn

không nổi.

Vì vậy.

Hơn một năm nay Càn Nguyên Kiếm Tông tấn công Huyền Thanh đạo

minh, Trần gia kiếm được một chậu đầy bát đầy, thậm chí còn lớn hơn gấp mười

lần so với Trần Đạo Huyền cướp bóc tuyến vận tải Huyền Thanh đạo minh.

Bởi vì Trần Đạo Huyền cướp bóc tàu vận tải Huyền Thanh đạo minh, mục

đích cũng không phải là vật tư trên linh chu, mà là vì đả kích vận tải hậu cần

của Huyền Thanh đạo minh.

Điểm này, tự nhiên không cách nào so sánh với Thương Minh Thương Châu

không ngừng vận chuyển vật tư về phía tiền tuyến.

Mà trong Thương Minh Thương Châu, năng lực sản xuất linh đan, pháp khí,

linh phù của Trần gia đã vượt xa tổng cộng của các gia tộc khác ở Thương

Châu, thậm chí gấp mười lần tổng của bọn họ.

ấ ẫ ấ

Đây là sức hấp dẫn của sản xuất công nghiệp hóa.

Theo thực lực của Trần Đạo Huyền càng ngày càng mạnh, Trần gia sau khi

công nghiệp hóa bộc phát ra lực lượng sản xuất khủng bố, rốt cục có đất dụng

võ.

Mà không giống như trước đây, sợ bị các thế lực khác cưỡng đoạt.

Lấy thực lực và tiềm lực của Trần Đạo Huyền, cho dù là Càn Nguyên Kiếm

Tông, khi đối mặt với Trần gia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ chút

nào.

Trần Đạo Huyền có thể một mình giết ra giết vào Thanh Vi đạo phái trong

khi bị gần trăm vị Nguyên Anh chân quân vây quanh, có thể tưởng tượng được

hắn khó chơi cỡ nào.

Tuy rằng thực lực Càn Nguyên Kiếm Tông mạnh hơn Thanh Vi đạo phái,

nhưng cũng chỉ là mạnh hơn về mặt số lượng Nguyên Anh chân quân trong

đông đảo tán tu mà thôi.

Nếu thật sự so sánh số lượng chân quân đứng đầu của hai bên, so với Thanh

Vi đạo phái, Càn Nguyên Kiếm Tông thật đúng là không chiếm được tiện nghi

gì.

Trần Đạo Huyền có thể giết ra giết vào trong Thanh Vi đạo phái, trên lý

thuyết giết ra giết vào trong Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không phải là vấn đề

nan giải lớn.

Nhân vật như thế, làm sao Càn Nguyên Kiếm Tông dám đắc tội?

Thực lực mới là vũ khí mạnh nhất để bảo vệ tài phú của chính họ.

Đạo lý này, năm đó lần đầu tiên đặt chân đến tiên thành phủ Quảng An, Trần

Đạo Huyền đã lĩnh ngộ được rồi.

- Chiết xuất một lượng nhỏ tạo hóa lực.

Trần Đạo Huyền chuyển đề tài:

- Nhưng ta cần rất nhiều tạo hóa lực!

Ngay lập tức.

Trần Đạo Sơ như nghĩ đến cái gì đó, mơ hồ có chút kích động nói:

- Tộc trưởng, chẳng lẽ ngài muốn đột phá đến Thế Giới cảnh?

Trong nhận thức tu luyện của tu sĩ Trần gia bây giờ đã sớm không giống

ngày xưa.

Tuy nói tu vi, cảnh giới của Trần Đạo Sơ đều rất thấp, nhưng hắn lại nắm

biến hóa tu vi và cảnh giới từ đê giai đến cao giai như lòng bàn tay.

Trần gia không giống các gia tộc khác, rõ ràng là không biết các cấp độ tu vi,

cảnh giới, mà lại biện hộ là biết quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh của tu sĩ,

dẫn tới tu hành bất lợi.

Trần Đạo Huyền chưa bao giờ tin mấy loại hoang đường này.

ể ể

Chỉ là sớm hiểu rõ đặc điểm và tên gọi của tu vi, cảnh giới sẽ ảnh hưởng tới

tâm cảnh tu sĩ, vậy thì tu sĩ này không cần tu luyện nữa.

Loại tâm cảnh thối nát này, còn tu luyện cái rắm?

Ngược lại, Trần Đạo Huyền cho rằng, sớm hiểu rõ tu vi và cảnh giới đại đạo

ở các cấp độ khác nhau, ngược lại sẽ để cho tu sĩ có một nhận thức và định vị rõ

ràng đối với con đường tương lai mà mình đi.

Ví dụ như khi Trần Đạo Huyền lúc ban sơ bước lên con đường kiếm tu, từng

mộng mộng mơ mơ về con đường này, bởi vậy chịu thiệt thòi lớn.

Mặc dù hắn chiếm được một chút truyền thừa kiếm đạo từ Chu Mộ Bạch,

nhưng hắn cảm thấy phần truyền thừa đó lỗ hổng chồng chất.

Đương nhiên, điều này không thể trách Chu Mộ Bạch, dù sao tổ tiên Chu

Mộ Bạch chưa từng xuất hiện tu sĩ cao giai. Năm đó, Chu gia chỉ xuất ra một

hai tu sĩ Kim Đan, nhưng đó là chuyện mấy trăm năm trước rồi.

Bởi vậy, lần đầu tiên lĩnh ngộ kiếm ý, Trần Đạo Huyền đã phải đi một đường

vòng lớn.

Nếu ở trên người đệ tử thân truyền của Càn Nguyên Kiếm Tông, căn bản sẽ

không tồn tại chuyện như vậy.

Bất luận là Tần Trảm hay Trì Dao khi lĩnh ngộ kiếm ý, hoặc là không gian

kiếm ý, hoặc là thời gian kiếm ý, hoặc là ngũ hành kiếm ý khác.

Căn bản sẽ không lĩnh ngộ chi nhánh kiếm ý.

Mà đối với Trần gia năm đó, gia tộc có thể ra một kiếm tu cũng đã là bốc

khói xanh trên mộ tổ tiên rồi, ai có thể biết kiếm ý còn có phân biệt chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play