Yên tĩnh!

Thấy tu sĩ cao tầng Trần gia trong đại điện nghị luận không ngớt, Trần Đạo

Liên ngồi bên tay phải Trần Đạo Huyền khiển trách.

Trần Đạo Huyền không ở trong tộc, Trần Đạo Liên đại diện cho tộc vụ, cho

nên trong nội bộ gia tộc rất có uy vọng.

Mọi người nghe thấy tiếng quát lớn này, tất cả đều im lặng.

Bọn họ biết, thiếu tộc trưởng triệu tập mọi người đến đây, nhất định sẽ cho

mọi người một lời giải thích hợp lý.

Trên bảo tọa tộc trưởng, Trần Đạo Huyền nhìn về phía cao tầng trong tộc

phía dưới, sắc mặt lạnh lùng nói:

- Mới hơn một năm không gặp, sao các ngươi ai nấy đều ủ rũ như vậy?

Nghe vậy, mọi người liếc nhau, trên má tất cả mọi người đều đỏ bừng, khom

người nói:

- Bẩm thiếu tộc trưởng, chúng ta vô năng.

- Được rồi, Đạo Liên đã nói với ta ngọn nguồn rồi, điều này không thể đổ lỗi

cho các ngươi.

Nghe được những lời này của Trần Đạo Huyền, mọi người chẳng những

không cảm thấy thoải mái, ngược lại trong lòng càng thêm áy náy.

Đường đường là đệ nhất đại tộc Thương Châu, lại bị người ta bắt đi tộc

trưởng ở ngay trong tộc địa.

Loại sỉ nhục này, bất kỳ tu sĩ nào chảy xuôi dòng máu của Trần gia, cũng

đều không thể chịu đựng được.

Trần Đạo Huyền nói tiếp:

- Nhưng các người cũng phải lấy đó làm gương, sau này nhất định phải cần

mẫn tu luyện, ta không hy vọng tương lai Trần gia lại phát sinh chuyện tương

tự.

- Vâng!

Mọi người nhao nhao chắp tay.

Nói xong việc này, sắc mặt Trần Đạo Huyền giãn ra, cười nói:

- Như cacs ngươi đã thấy, lão tộc trưởng đã Trúc Cơ thành công. Hơn nữa,

tộc trưởng Khương gia Khương Thái Uyên cũng đã đền tội trong tay ta!

- Cái gì?

- Lão tổ Khương gia chết rồi?!

- ......

ầ ề ổ

Những lời của Trần Đạo Huyền làm cho đại điện hoàn toàn nổ tung.

Phải biết rằng, mặc dù mọi người không biết thực lực chân quân đứng đầu

của Khương lão tổ, nhưng nội tình ba vị Nguyên Anh chân quân của Khương

gia, tất cả mọi người ở Vạn Tinh Hải đều biết.

Thực lực của một gia tộc đứng đầu như vậy, tộc trưởng đối phương lại bị

Trần Đạo Huyền giết ở ngay trong tộc địa của gia tộc.

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của thiếu tộc trưởng mạnh mẽ đến mức

nào.

Mặc dù trước đó khi thu phục Trấn Nam Quan, bên ngoài đã có lời đồn Trần

Đạo Huyền chém giết một vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Huyền Thanh đạo

minh.

Nhưng thứ nhất, mọi người không tận mắt nhìn thấy Trần Đạo Huyền giao

chiến với Nguyên Anh chân quân của Huyền Thanh đạo minh như thế nào; thứ

hai, loại lời đồn này, từ trước đến nay đều có thành phần khoa trương.

Tu sĩ Trần gia cũng chỉ coi như thiếu tộc trưởng nhà mình thực lực kinh

người, có thể sánh ngang với Nguyên Anh chân quân.

Nhưng bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Trần Đạo Huyền lại có

thể ở trụ sở của Khương gia, chém chết tộc trưởng Khương gia!

Loại chuyện này, chỉ sợ dù là Nguyên Anh chân quân đứng đầu cũng chưa

chắc có thể làm được?

Trong lòng mọi người suy đoán.

Có thể tưởng tượng được, theo tin tức tộc trưởng Khương gia Khương Thái

Uyên ngã xuống dưới tay Trần Đạo Huyền, sắp tới Vạn Tinh Hải sẽ dấy lên

sóng gió như thế nào.

Chuyện này, tốt xấu lẫn lộn.

Chỗ tốt tự nhiên là Trần gia Thương Châu lập một cái đại uy ở trước mặt tất

cả các thế lực ở Vạn Tinh Hải.

Sau này, chỉ cần Trần Đạo Huyền sống một ngày, sẽ không có bất cứ ai dám

khi nhục Trần gia.

Nhưng những nhược điểm cũng rõ ràng.

Hành động chém giết Khương Thái Uyên của Trần Đạo Huyền, tuy rằng vì

tu sĩ Trần gia xuất ra một ngụm ác khí, nâng cao danh vọng Trần gia. Nhưng

đồng thời, hành động này của Trần Đạo Huyền coi như là phá hỏng quy củ của

Càn Nguyên Kiếm Tông.

Nếu có người công kích Trần Đạo Huyền trong đại lễ luận công tiếp theo về

việc này, chỉ sợ sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho Trần Đạo Huyền.

Dù sao, Vạn Tinh Hải không phải là một nơi hỗn loạn, mà là dưới sự thống

trị của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Trừ phi Trần gia cùng Trần Đạo Huyền có thực lực nhất cử lật đổ thống trị

Càn Nguyên Kiếm Tông, nếu không, đối kháng với Càn Nguyên Kiếm Tông

thực sự là không thông minh.

Đây cũng là nguyên nhân trên mặt đám người Trần Đạo Liên không có quá

nhiều hưng phấn.

Trần Đạo Liên thay Trần Đạo Huyền chấp chưởng Trần gia lâu như vậy, đã

theo bản năng sẽ đứng ở góc độ gia tộc suy xét vấn đề.

Hành động này của Trần Đạo Huyền tuy rằng hả giận, nhưng đích xác chọc

không ít phiền toái.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Liên không khỏi nghiêng đầu, nhìn về phía Trần

Đạo Huyền, Trần Đạo Huyền cảm ứng được ánh mắt của Trần Đạo Liên, hướng

nàng khẽ mỉm cười.

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Trần Đạo Huyền, không biết vì sao, Trần Đạo

Liên nhất thời cảm thấy không có gì to tát.

Hình như ở trong tay thiếu tộc trưởng, cho dù là chuyện lớn, cũng chỉ là một

chuyện nhỏ.

Thấy tiếng nghị luận trong đại điện dần dần lắng xuống.

Trần Đạo Huyền tiếp tục:

- Hôm nay triệu tập các ngươi trở về, có hai việc chính. Chuyện thứ nhất,

chính là một tháng sau tham gia đại điển chúc mừng Càn Nguyên Kiếm Tông.

Chuyện thứ hai, là... Tế tổ!

Nói xong, Trần Đạo Huyền lấy ra một cái đầu từ trong nhẫn trữ vật, trên đầu

này hai mắt mở to, tràn đầy vẻ khó tin.

Chính là thủ cấp của m Thứu chân nhân – thủ tướng Trấn Nam Quan của

Huyền Thanh đạo minh.

Các tu sĩ Trần gia khác nhìn thấy đầu m Thứu chân nhân đã không còn phản

ứng gì cả, Trần Tiên Hạ lại mạnh mẽ đứng dậy.

Lão từng bước từng bước đi tới trước mặt Trần Đạo Huyền, run rẩy tiếp

nhận thủ cấp này, lẩm bẩm nói:

- Đây là...

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Đây là chủ tướng năm đó của Huyền Thanh đạo minh công phá Trấn Nam

tiên thành, thủ cấp của m Thứu chân nhân!

Nghe vậy.

Trần Tiên Hạ cực kỳ bi thương, một lúc lâu không nói gì.

Thật lâu sau, Trần Tiên Hạ mới cầm thủ cấp m Thứu chân nhân, nghẹn ngào

nói:

- Đại ca, Thất ca, đại cừu của các ngươi, hôm nay rốt cục cũng được báo!

Trần Đạo Huyền và người Trần gia lẳng lặng nhìn Trần Tiên Hạ đang rơi lệ

không thôi, một cảm xúc khó nói rõ kích động trong lồng ngực mọi người.



Cảm giác đại cừu được báo, so với Trúc Cơ thành công còn làm cho Trần

Tiên Hạ cao hứng hơn.

Khẩu khí này, Trần Tiên Hạ nghẹn gần tám mươi năm.

Có thể nói, trong hơn tám mươi năm, hầu như mỗi ngày lão đều sống trong

đau khổ, chỉ có thời điểm này, lão mới thực sự hòa giải với chính mình.

Trần Đạo Huyền tuy rằng chưa từng thấy qua mười ba vị trưởng bối tiên tự

đã qua đời, nhưng hắn từ dưới dưới dạy dỗ của Trần Tiên Hạ, đối với mười ba

vị trưởng bối tiên tự này, trong lòng cũng kính nể vạn phần.

Trần Đạo Huyền cảm thấy, chỉ cần Trần gia còn tinh thần tại, mặc dù không

có hắn thì một ngày nào đó, Trần gia cũng có thể chậm rãi quật khởi ở tu tiên

giới.

Mà sự xuất hiện của hắn, chỉ làm cho quá trình quật khởi này nhanh chóng

rút ngắn mà thôi.

Nhất thời, trong đại điện lặng ngắt như tờ.

Không biết qua bao lâu, Trần Tiên Hạ mới chậm rãi điều chỉnh cảm xúc tốt.

Lão đi tới trước mặt Trần Đạo Huyền, cùng với hắn kề vai sát cánh, lão một

tay cầm thủ cấp, một tay nắm lấy tay phải Trần Đạo Huyền, nhìn quanh mọi

người một vòng, nói:

- Hôm nay, vừa lúc cao tầng trong tộc đều ở đây, ta lấy thân phận tộc trưởng

thứ năm của Trần thị, tuyên bố một chuyện.

Nghe vậy, tất cả tu sĩ Trần gia đều ngồi nghiêm chỉnh.

Trần Tiên Hạ dừng một chút:

- Ta, tộc trưởng Trần thị đệ ngũ nhân Trần Tiên Hạ, hôm nay truyền chức vị

tộc trưởng gia tộc cho Trần Đạo Huyền!

Mặc dù từ khi Trần Tiên Hạ tuổi tác càng cao, đã sớm toàn quyền giao gia

tộc cho Trần Đạo Huyền quản lý.

Mà bản thân lão cũng không chỉ một lần đề xuất truyền vị trí tộc trưởng gia

tộc cho Trần Đạo Huyền.

Nhưng Trần Đạo Huyền sợ Trần Tiên Hạ sau khi truyền cho hắn, một chút

vướng bận cuối cùng trong lòng sẽ không còn nữa, sẽ buông tay, cho nên vẫn

luôn không có đồng ý.

Nhưng hôm nay, Trần Tiên Hạ một lần nữa đề nghị truyền cho hắn, Trần

Đạo Huyền thật sự không có lý do gì để cự tuyệt.

Nếu không, chính là vô trách nhiệm đối với tất cả tu sĩ Trần gia.

Khoảnh khắc này.

Tất cả tu sĩ đều nín thở và hết sức chăm chú nhìn chằm chằm Trần Đạo

Huyền, trong mắt mơ hồ có tinh quang toát ra.

- Ta, tu sĩ Trần gia đạo tự bối Trần Đạo Huyền, hôm nay ở đây, chính thức

tiếp nhận vị trí tộc trưởng thứ sáu Trần gia, chư vị cùng thiên địa cộng giám!

ầ ề

Trần Đạo Huyền thân hình cao lớn, trịnh trọng nói.

Nghe được những lời này, từng vị tu sĩ Trần gia ở đây đều vui mừng mà

khóc.

Không ai ngoại lệ, tất cả bọn họ đều quỳ xuống hướng về Trần Đạo Huyền,

trong miệng hô to.

- Bái kiến tộc trưởng!

- Bái kiến tộc trưởng!

- Bái kiến tộc trưởng!

- ......

Tiếng hô to truyền ra ngoài cung điện, xé rách bầu trời.

Đến lúc này, Trần gia hoàn toàn tiến vào thời đại Trần Đạo Huyền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play