Sau khi nói ra những lời này, Khương Thái Uyên vẫn luôn chú ý đến sắc mặt

Trần Đạo Huyền, gã phát hiện, sắc mặt Trần Đạo Huyền không hề thay đổi.

Dần dần, tâm Khương Thái Uyên hoàn toàn chìm xuống.

- Cũng được!

Gã thở dài một tiếng:

- Xem ra hôm nay, lão phu không để ngươi sống được nữa.

Trong trận doanh của Phi Thần Tuyết, vốn đã có một nhân vật tiềm lực

nghịch thiên như Tần Trảm rồi. Nếu bây giờ lại có thêm một Trần Đạo Huyền

tiềm lực càng khủng bố, trận doanh tu sĩ gia tộc bọn họ dứt khoát nghỉ chơi luôn

cho rồi.

Trực tiếp đầu hàng Phi Thần Tuyết còn hơn.

Thế nhưng, Khương Thái Uyên làm sao có thể cam tâm!

Tiếp theo.

Chỉ thấy Khương Thái Uyên vung tay lên, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một

bộ trận bàn, sau đó ném lên trời cao.

Trận bàn quay tít một vòng, liền bay về phía bầu trời.

Ngay sau đó, cảnh tượng ánh sáng hình bát đảo ngược, bao phủ toàn bộ bầu

trời.

Trần Đạo Huyền nhìn bốn phía, phạm vi quang mạc trận pháp này bao phủ

không quá lớn, ước chừng chỉ bao phủ đường kính trăm dặm. Về phần Cực Dạ

tiên thành phía dưới lại cố ý bị Khương Thái Uyên ngăn cách ở bên ngoài.

Nghĩ lại, vị Khương gia tộc trưởng này cũng không muốn hang ổ Khương

gia của gã bị hủy hoại trong chốc lát.

- Trận bàn thất giai! Khương Thái Uyên, ngươi thật sự làm ta bất ngờ.

Pháp khí thất giai, theo lý mà nói hẳn là bảo vật cho Độ Kiếp thiên tôn sử

dụng.

Tuy nói lấy nội tình của Khương gia, trong tay có mấy kiện pháp khí lục giai

hắn không chút bất ngờ, nhưng pháp khí thất giai lại không nên có trong tay

Khương gia.

Có thể nói, ngay cả loại đại tông môn như Thanh Vi đạo phái cũng khó mà

có được thứ này.

Càn Nguyên Kiếm Tông có được Thuần Dương tiên khí, hoàn toàn là tổ tiên

ban cho. Trừ cái đó ra, ngay cả một kiện pháp khí thất giai Càn Nguyên Kiếm

Tông cũng không có.

Bởi vậy có thể thấy được, mức độ trân quý của pháp khí thất giai.

ầ ề ấ

Trong tay Trần Đạo Huyền mặc dù có một kiện pháp khí thất giai – Thiên

Cơ Phù, nhưng đây chỉ là một trong bảy thành phần của sáo trang pháp khí thất

giai. Nếu chỉ là một quả Thiên Cơ Phù, bản thân cũng không tính là pháp khí

thất giai.

Nhưng mà Khương Thái Uyên lại lấy ra được một trận bàn thất giai hoàn

chỉnh.

Điều này không khỏi làm cho Trần Đạo Huyền hoài nghi, đối phương rốt

cuộc lấy đâu ra pháp khí thất giai?

Nếu nói là Thanh Vi đạo phái cho Khương gia, Trần Đạo Huyền là người

đầu tiên không tin.

Nếu Thanh Vi đạo phái thật sự có bảo vật này, sao lại có thể đưa cho

Khương gia, mà đã sớm bố trí nó ở trên Thái Nhất Tiên Trì rồi.

Có thể tưởng tượng được, nếu Thanh Vi đạo phái dùng trận pháp thất giai

phong tỏa Thái Nhất Tiên Trì, Trần Đạo Huyền và Tần Trảm thật đúng là không

thể đoạt được Thái Nhất Thần Thủy, nhiều lắm chỉ có thể dựa vào uy năng của

Vũ Hoàng Chung để hủy diệt Thái Nhất Tiên Trì.

- Trận này tên là Tu Du Cửu Cung Trận! Còn mời đạo hữu đánh giá.

Khương Thái Uyên cười nói.

Với tư cách là lục giai trận pháp sư, Trần Đạo Huyền dù nhìn không ra chỗ

sơ hở của trận pháp này, nhưng cũng có thể mơ hồ cảm giác được, bộ đại trận

này đang không ngừng hấp thu linh khí từ linh mạch Khương gia.

Nói cách khác, Khương Thái Uyên không cần hao phí pháp lực bản thân

thúc dục môn đại trận này.

Cứ như vậy, Khương Thái Uyên sẽ có thể phát huy ra uy lực của đại trận này

tốt hơn.

- Tu Du Cửu Cung Trận. Nói như vậy, đây vẫn là một trận pháp loại không

gian.

Trần Đạo Huyền đánh giá trận pháp, lập tức nhìn về phía Khương Thái

Uyên:

- Chỉ là ta không hiểu, vì sao Khương đạo hữu lại nhốt hai người ngươi và ta

trong trận pháp này.

- Bởi vì chỉ có như vậy, ta mới có thể phát huy tối đa uy lực của bộ trận pháp

này. Ít nói chuyện, chịu chết đi!

Vẻ mặt Khương Thái Uyên lạnh như băng.

Trong tay hiện ra một cây trận kỳ, chợt hung hăng vung lên.

Tiếp theo.

Vô số lưỡi dao không gian sắc bén, chém về phía Trần Đạo Huyền.

Lấy trình độ của Trần Đạo Huyền về không gian pháp tắc, hắn liếc mắt một

cái nhận ra, đây rõ ràng là không gian cắn nuốt, thủ đoạn của không gian Pháp



Tắc cảnh cao đoạn mới có.

Chẳng qua nếu so sánh với không gian cắn nuốt do tu sĩ thi triển ra.

Phạm vi cắn nuốt không gian, trong Tu Du Cửu Cung Trận này, uy năng

nghiễm nhiên tăng lên một cấp bậc. Hơn nữa, cũng càng khủng bố hơn không

gian cắn nuốt mà Nguyên Anh chân quân thi triển.

Nhìn lưỡi dao sắc bén trong không gian không ngừng chém vào linh giáp

bản mệnh của Trần Đạo Huyền, làm cho thân hình không ngừng bạo lui,

Khương Thái Uyên cười điên cuồng:

- Trần Đạo Huyền, tư vị của Tu Du Cửu Cung Trận như thế nào? Những lưỡi

dao không gian sắc bén này, mỗi một đạo đều tiếp cận uy năng công kích của

chân quân đứng đầu. Nhiều đạo như vậy, ta xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu!

Chỉ tiếc là, Tu Du Cửu Cung Trận này có chín loại thế công, hiện giờ chỉ có thể

cho ngươi nếm được loại này.

Khương Thái Uyên nhìn thấy Trần Đạo Huyền chống đỡ dưới Tu Du Cửu

Cung Trận lâu như vậy, đang phán đoán phẩm giai của linh giáp bản mệnh trên

người đối phương.

Lục giai thượng phẩm linh giáp thì như thế nào? Nhiều lưỡi dao sắc bén

không gian như vậy, xem ngươi có thể chống đỡ đến bao giờ!

Khương Thái Uyên thầm nghĩ.

Trước người Trần Đạo Huyền, ba loại pháp tắc không ngừng xoay quanh,

hoặc là hóa thành thuẫn bài, hoặc là hóa thành lợi kiếm, không ngừng ngăn cản

công kích của lưỡi dao không gian sắc bén.

Nếu không, chỉ dựa vào linh giáp bản mệnh, sớm muộn gì cũng bị lưỡi dao

sắc bén vô cùng vô tận kia phá phòng.

Trần Đạo Huyền một bên ngăn cản công kích, một bên nói:

- Không phải chỉ cho ta nhấm nháp một loại, mà là linh mạch của Khương

gia ngươi không thể chống đỡ được trận pháp này chứ gì?

Nghe vậy, sắc mặt Khương Thái Uyên ngưng trọng.

- Hừ, ta xem ngươi có thể cứng miệng đến khi nào.

Dứt lời, công kích của lưỡi dao không gian sắc bén càng thêm cuồng bạo.

Phía dưới, vô số linh khí bị trận bàn dẫn lên trời cao, trong bầu trời giữa trận

bàn và linh mạch dưới lòng đất hình thành một cột linh khí.

- Chết đi!

Nhìn Trần Đạo Huyền vẫn còn khổ sở chống đỡ, sắc mặt Khương Thái Uyên

ửng hồng.

Đây là thủ đoạn áp đáy hòm của Khương gia gã. Ngoại trừ gã ra, không có

bất kỳ một tu sĩ nào của Khương gia biết được, kể cả hai vị Nguyên Anh chân

quân khác của Khương gia!

ẩ ấ ế ể

Cái gọi là lá bài tẩy, chính là khi tất cả mọi người không biết, mới có thể

phát huy tác dụng lớn nhất vào thời khắc quan trọng nhất.

Nếu Trần Đạo Huyền biết Khương gia có trận bàn thất giai, khẳng định sẽ

không trực tiếp xông vào trong đại bản doanh Khương gia.

Tuy nhiên, hắn không phải là không chuẩn bị gì.

Bên ngoài màn sáng của Tu Du Cửu Cung Trận.

Một vị tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ mặc hắc bào, ánh mắt sáng quắc nhìn lên trời

cao.

Người này, rõ ràng chính là trước khi vọt vào tiên cung Khương gia, phân

thân do Trần Đạo Huyền lưu lại Cực Dạ tiên thành.

So sánh với bản tôn, thực lực của phân thân chênh lệch lớn đến mức khó có

thể nói được.

Nhưng giờ phút này, phân thân này lại là mấu chốt phá cục của Trần Đạo

Huyền.

Bây giờ, người Khương gia ngơ ngác nhìn Trần Đạo Huyền và Khương Thái

Uyên bị quang mạc trận pháp bao phủ. Bọn họ không biết, rốt cuộc tộc trưởng

cùng vị chân quân xa lạ kia đại chiến như thế nào rồi.

Người Khương gia chỉ nhìn thấy linh mạch nhà mình bị một đại trận xa lạ

không ngừng rút linh khí.

Khương Thái Hạo chính là một vị tu sĩ Nguyên Anh khác của Khương gia.

Ngày thường, Khương gia cũng chỉ có hai người Khương Thái Uyên và

Khương Thái Hạo tọa trấn.

Trần Đạo Huyền đại chiến với Khương Thái Uyên phát sinh quá nhanh,

Khương Thái Hạo sắp đến bế quan vừa chạy ra ngoài, thì đã nhìn thấy Tu Du

Cửu Cung Trận bao phủ toàn bộ tiên sơn phù không của Khương gia.

Hơn nữa y dám khẳng định, trận pháp này không phải là trận pháp của

Khương gia.

Nếu không phải trận pháp của Khương gia, thì đó chính là trận pháp do địch

nhân bố trí!

Nghĩ đến đây, Khương Thái Hạo nhìn trụ linh khí giữa không trung, trong

lòng suy tính.

Chỉ thấy y bay lên giữa không trung, thần thức bao phủ cả tiên thành, dùng

thần thức truyền âm cho ất cả tu sĩ trong thành:

- Ở đây, có trận pháp sư tứ giai trở lên không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play