Thời gian trôi qua từng chút một.

Dịch Thiên Kỳ thủy chung không thể tập trung vị trí của Trần Đạo Huyền

được, trái tim gã từng chút từng chút chìm xuống.

Lúc này, gã truyền âm với Vân Khôn:

- Thông tri đệ tử trong môn, toàn lực mở ra trận pháp.

Sau đó, gã lại truyền âm cho U Nguyệt cung chủ trẻ tuổi hơn nhiều:

- Ngươi mang theo đệ tử tinh anh của tông môn, trốn!

Đôi mắt đẹp của U Nguyệt cung chủ sửng sốt.

- Nhanh!!!

Dịch Thiên Kỳ trừng mắt.

U Nguyệt cung chủ không nói hai lời, độn quang chợt lóe lên, bay vào trong

tông môn.

Giờ phút này, Nguyên Anh chân quân của tam đại tông môn cũng lẳng lặng

ở một bên.

Sự tình phát triển đến như bây giờ, tất cả mọi người đều bất ngờ.

Bọn họ chưa từng không nghĩ tới, Càn Nguyên Kiếm Tông chỉ với hai

người, không chỉ cướp được Thái Nhất Thần Thủy, mà còn có khả năng nhất cử

trọng thương toàn bộ Thanh Vi đạo phái.

Khoảnh khắc này.

Tam đại tông môn rốt cục cảm nhận được Huyền Thanh đạo minh sợ hãi như

thế nào khi đối mặt với Càn Nguyên Kiếm Tông.

Sau một nén nhang.

Trần Đạo Huyền nhìn thấy vết nứt trên tháp nhỏ càng ngày càng nhiều, sắc

mặt đột nhiên biến đổi, liền thúc dục Tần Trảm l mang theo Vũ Hoàng Chung ra

ngoài.

Chỉ thấy, Tần Trảm và Vũ Hoàng Chúng trong tay y hóa thành một viên kiêu

dương.

Trên bầu trời, ngoài mặt trời ban đầu, một mặt trời khác xuất hiện.

Khí thế khủng bố, trực tiếp bức Trần Đạo Huyền lui hơn trăm dặm.

Nhìn Vũ Hoàng Chung trong tay Tần Trảm, Trần Đạo Huyền lẩm bẩm nói:

- Đây là Thuần Dương tiên khí chân chính sao?

- Trần huynh, chống đỡ thêm một lát nữa!

- Được!

ầ ề ẳ ề ầ

Trần Đạo Huyền nhìn Dịch Thiên Kỳ đang lao thẳng về phía Tần Trảm, ba

thanh tiên kiếm trước người lại dung hợp thành một.

- Cút!!!

Dịch Thiên Kỳ nổi giận gầm lên một tiếng, không quan tâm, định dùng một

quyền đánh bay Trần Đạo Huyền, cắt đứt Tần Trảm thi triển Vũ Hoàng Chung.

- Hừ!

Trần Đạo Huyền hừ lạnh một tiếng.

Cự kiếm màu vàng lao thẳng về phía Dịch Thiên Kỳ, cùng lúc đó, Tinh Thần

Kiếm Đạo Đồ toàn lực bộc phát, lực lượng lĩnh vực khủng bố trấn áp trên người

Dịch Thiên Kỳ, trực tiếp áp súc thế giới hình chiếu của gã đến phương viên

chưa tới mười dặm.

Dịch Thiên Kỳ hét lớn:

- Vân Khôn, ngăn hắn lại!

- Vâng, tông chủ!

Một cái ấn tỷ màu vàng trong tay Vân Khôn đón gió to lên, trên ấn tỷ, ba

loại pháp tắc chi lực quấn quanh. Trần Đạo Huyền cảm giác được, e rằng uy

năng của một kích này đã có thể san bằng đỉnh núi cao mấy vạn trượng.

Nhưng Trần Đạo Huyền không lùi mà tiến, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ trấn áp,

trong chớp mắt ngăn trở ấn tỷ màu vàng oanh kích.

Sau đó, cự kiếm màu vàng trực tiếp chém về phía Dịch Thiên Kỳ.

- Oanh!!!

Bị ép bất đắc dĩ, Dịch Thiên Kỳ và Trần Đạo Huyền liều mạng, thân hình bị

bắn bay ra ngoài mấy trăm dặm.

Lúc này, ấn tỷ màu vàng của Vân Khôn cuối cùng cũng đến.

Trần Đạo Huyền sắc mặt ngưng trọng, cự kiếm màu vàng trong nháy mắt

tiêu tán. Ở trước người hắn, một lần nữa ngưng tụ thành một cái thuẫn tròn do

ba loại pháp tắc kết hợp.

Hai tay của hắn, cũng gắt gao đan xen trước ngực.

- Oanh!!!

Dưới một kích này, pháp tắc viên thuẫn ầm ầm nổ tung, Trần Đạo Huyền bị

ấn tỷ màu vàng đánh bay mấy trăm dặm.

- Phốc!

Một ngụm máu tươi phun ra, hai tay Trần Đạo Huyền khẽ run rẩy.

Nhưng cũng may động lực linh giáp lục giai phòng ngự kinh người, trải qua

một kích này, lại không tổn hại gì.

Dịch Thiên Kỳ và Vân Khôn bị một kiếm của Trần Đạo Huyền chém bay,

chuẩn bị tập hợp lại, lần nữa giết về phía Tần Trảm, đi phát hiện không gian

trước người tựa như keo, trở nên sền sệt vô cùng.

- Tiên khí...

Vân Khôn hoảng sợ nhìn về phía Vũ Hoàng Chung màu vàng trong tay Tần

Trảm, một phen túm lấy Dịch Thiên Kỳ còn chuẩn bị tiếp tục liều mạng, hét lớn

một tiếng:

- Đi! Đi nhanh!!!

- Ha ha, muốn đi!

Tần Trảm sắc mặt tái nhợt, hai mắt lại lấp lánh hữu thần, y nhìn Dịch Thiên

Kỳ, Vân Khôn, cùng một đám Nguyên Anh chân quân Huyền Thanh đạo minh

đang chạy tới, lạnh lùng nói:

- Đều đi chết đi!!!

- Tông chủ, đi!

Vân Khôn một tay đè lại Dịch Thiên Kỳ, dùng hết 90% pháp lực, rốt cục xé

nứt không gian sền sệt ra một vết nứt đủ để một người đi qua.

- Lão phu vốn đã gần thọ nguyên, nhưng tông chủ không thể chết, Thanh Vi

đạo phái càng không thể bị diệt!

Nói xong, đẩy Dịch Thiên Kỳ vào trong khe nứt không gian.

Làm xong động tác này, Vân Khôn nhìn kiêu dương trước mặt đang thôn

phệ lão từng chút một.

Khoảnh khắc này.

Tất cả những thứ chắn trước mặt Vũ Hoàng Chung, bất kể là con người hay

những thứ khác, tất cả đều giống như tuyết đọng dưới ánh mặt trời chói chang,

từng chút tiêu tan khí hóa.

Đứng mũi chịu sào, chính là đệ nhị cường giả của Thanh Vi đạo phái ——

Vân Khôn trưởng lão.

Vũ Hoàng Chung một đường đẩy ngang, từng Nguyên Anh chân quân một

chắn trước mặt nó đều bị khí hóa tiêu tan.

Những Nguyên Anh chân quân của Huyền Thanh đạo minh muốn chạy,

nhưng bọn họ lại giống như côn trùng trên mạng nhện, chỉ có thể giãy dụa,

nhưng không cách nào chạy trốn.

Đây là Tần Trảm không cách nào hoàn toàn phát huy ra uy lực tiên khí, nếu

không những người này, ngay cả giãy dụa cũng không làm được.

Một bên, Trần Đạo Huyền ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.

Nội tâm rung động đến cực điểm.

Đây là Thuần Dương tiên khí, lá bài tẩy lớn nhất của Càn Nguyên Kiếm

Tông!

Dưới một kích, Huyền Thanh đạo minh bao gồm Vân Khôn ở bên trong,

tổng cộng tổn hại mười bảy vị Nguyên Anh chân quân.

Người của tam đại tông môn thì đã sớm né tránh.



Tuy nhiên, công kích của Vũ Hoàng Chung vẫn chưa dừng lại.

- Oanh!!!

Vũ Hoàng Chung hung hăng đụng vào đại trận hộ sơn của Thanh Vi đạo

phái. Lục giai thượng phẩm hộ sơn đại trận trong mắt Trần Đạo Huyền có lực

phòng ngự khủng bố đến cực điểm, dưới sự công kích của Vũ Hoàng Chung.

Yếu ớt tựa như một tờ giấy, quang mạc trận pháp dễ dàng bị xé nát.

Tiếp theo.

Chủ linh mạch của Thanh Vi đạo phái bị Vũ Hoàng Chung trực tiếp đánh

trúng.

Một làn sóng xung kích khủng bố giống như gợn nước, bộc phát tại linh

mạch chính của Thanh Vi đạo phái, từng vọng một, giống như không bao giờ

dừng lại.

Không gian bị xé thành từng mảnh.

Từng lỗ đen không gian hình thành trong hư không.

Đây không phải là hư không hắc động nhỏ mà Trần Đạo Huyền tạo thành

khi thi triển công kích. Một kích này của Vũ Hoàng Chung, tạo thành hư không

hắc động có rất lớn cũng có nhỏ.

Lớn, lớn hơn Trần Đạo Huyền tạo thành lớn gấp trăm lần, nhỏ, thì như Trần

Đạo Huyền tạo thành kích thước bình thường.

Hư không hắc động như vậy rậm rạp chằng chịt, trải rộng khắp tông môn

Thanh Vi đạo phái.

Dưới sự lôi kéo của những hắc động hư không này, tất cả linh sơn, đệ tử của

Thanh Vi đạo phái đều bị nó hấp dẫn, xé rách, cuối cùng trở thành chất dinh

dưỡng chữa trị hư không hắc động.

Tiếng khóc, tiếng rên rỉ, vang lên liên miên.

Giờ khắc này, bất kể là tu sĩ Luyện Khí kỳ, hay là tu sĩ Kim Đan kỳ, ở trước

mặt hư không hắc động, đều không có bất kỳ khác biệt nào.

Nhìn cảnh này.

Xa xa, một vị Nguyên Anh chân quân của tam đại tông môn lẩm bẩm nói:

- Thanh Vi đạo phái xong rồi.

- Đúng vậy, kết thúc.

Ánh mắt tông chủ Thiên Diễn Tông phức tạp đến cực điểm.

Lập tức, bọn họ đưa ánh mắt nhìn về phía hai người Tần Trảm cùng Trần

Đạo Huyền.

Giờ phút này, Tần Trảm vừa vặn phất tay thu hồi Vũ Hoàng Chung, sắc mặt

cũng tái nhợt như tờ giấy.

- Đi!

ầ ề ầ ắ ấ ầ

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, một tay nắm lấy cánh tay Tần Trảm, thân hình

chợt lóe, hai người liền biến mất tại chỗ.

Từ đầu đến cuối, không ai dám ngăn cản họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play