Rất nhanh.

Một thanh cự kiếm màu vàng lại xuất hiện trước mặt Trần Đạo Huyền.

Nhìn quang mạc trước mắt, Trần Đạo Huyền bỗng nhiên rút Tinh Thần

Kiếm Đạo Đồ áp chế đông đảo Nguyên Anh chân quân, ngược lại rót tất cả lực

áp chế của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ vào màn sáng trận pháp lục giai trước mặt.

Nhất thời, quang mạc trận pháp trước mặt phát ra tiếng kẽo kẹt.

Phía sau, mất đi sự trấn áp của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, chân quân Huyền

Thanh đạo minh cùng tam đại tông môn tăng vọt tốc độ, đặc biệt là Vân Khôn

và các chân quân tinh thông không gian pháp tắc.

Dứt khoát trực tiếp thi triển không gian truyền tống, bay tới chỗ Trần Đạo

Huyền.

Ngay sau khi Vân Khôn xuất hiện phía sau Trần Đạo Huyền.

Cự kiếm màu vàng của Trần Đạo Huyền, dốc hết toàn lực chém về phía

quang mạc trận pháp lục giai.

Thấy vậy, Vân Khôn thay đổi sắc mặt.

Không quan tâm, vỗ một chưởng về phía lưng Trần Đạo Huyền.

Một chưởng này ngoại trừ lực khủng thân thể bố của Vân Khôn, trên bàn tay

còn có ba loại pháp tắc quấn quanh, mặc dù chuẩn bị không đủ, nhưng Vân

Khôn cũng phát huy 80% toàn bộ thực lực.

Cảm nhận được một kích khủng bố sau lưng, trong lòng Trần Đạo Huyền

đành phải ký thác hy vọng vào động lực linh giáp lục giai đủ lực phòng ngự.

Nếu không hôm nay là lúc sinh tử đạo tiêu.

Trần Đạo Huyền một bên thúc dục bản mệnh linh giáp, một bên tiếp tục

khống chế kim sắc cự kiếm chém tới quang mạc trận pháp.

- Oanh!!

Một trước một sau, hai công kích gần như rơi xuống cùng một lúc.

Dưới sự trấn áp của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ cùng toàn lực một kiếm của

Trần Đạo Huyền công kích, quang mạc trận pháp trực tiếp bị đánh vỡ một lỗ

thủng.

Còn bản thân Trần Đạo Huyền, thì bị một chưởng của Vân Khôn đánh bay

thẳng ra ngoài.

- Phốc!

Trần Đạo Huyền cứng rắn tiếp nhận một kích của một vị chân quân đứng

đầu gần với Dịch Thiên Kỳ, chỉ cảm thấy cổ họng có chút ngọt, đồng thời, một

tia máu tươi theo khóe miệng lưu lại.

ế

Nhưng... Chỉ như thế thôi.

Đối với Trần Đạo Huyền có được tu vi thân thể Toái Lô cảnh mà nói, chút

thương thế này quả thực chính là gãi ngứa.

Về phần động lực linh giáp lục giai trên người hắn lại càng không bị tổn hại

chút nào.

Sở dĩ Trần Đạo Huyền nôn ra chút máu, là bởi vì chấn động sau khi bị công

kích gây ra.

Linh giáp phòng ngự mặc dù mạnh, nhưng cũng không có khả năng trăm

phần trăm ngăn trở tất cả công kích.

Một chút dư uy chấn động của công kích luôn không tránh khỏi được, điểm

này, linh giáp cao cấp hơn nữa đều giống nhau.

- Cảm ơn ngươi!

Dưới một chưởng của Vân Khôn, thân hình Trần Đạo Huyền dùng tốc độ

nhanh hơn bắn ra phòng ngự trận pháp lục giai.

Trên quang mạc bị một kiếm của Trần Đạo Huyền đánh ra một vết nứt thật

lớn, cũng chậm rãi khôi phục dưới sự quán thâu linh khí của Thanh Vi đạo phái.

- Linh giáp lục giai!

Vân Khôn nhìn Trần Đạo Huyền bị một chưởng của hắn tiễn đi, hơi sửng sốt

một chút.

Chính là một khoảnh khắc ngây người này, trận pháp lục giai đã khôi phục

lần nữa.

- Đáng chết!

Vân Khôn lập tức phản ứng lại, lấy trận pháp bài ra khỏi nhẫn trữ vật ra, tán

đi trận pháp bên ngoài Thái Nhất Tiên Trì.

Mà khi hắn giải tán trận pháp.

Trần Đạo Huyền sớm đã lóe ra mấy cái rồi, hắn chạy tới lối ra đại trận phòng

ngự của tông môn Thanh Vi đạo phái rồi.

- Mở ra trận pháp! Mở ra trận pháp!!!

Thanh âm của Vân Khôn không ngừng vang lên bên tai tu sĩ Kim Đan phụ

trách quản lý trận pháp, tuy nhiên động tác của hắn vẫn chậm một nhịp.

Thời khắc ngàn cân treo sơi tóc, Trần Đạo Huyền trực tiếp chạy ra khỏi hộ

sơn đại trận của Thanh Vi đạo phái.

Ngay khi Trần Đạo Huyền vừa bước ra khỏi đại trận hộ sơn của Thanh Vi

đạo phái, hai đạo thân ảnh ngã ra khỏi hư không.

Trần Đạo Huyền nhìn kỹ, không phải hai người Tần Trảm và Dịch Thiên Kỳ

thì lại là người nào nữa?

Chẳng qua, hiện tại khí tức của Tần Trảm và Dịch Thiên Kỳ đều có chút suy

giảm.

ầ ắ ế

Đặc biệt là Tần Trảm, mặc dù hắn là chân quân Thế Giới cảnh, nhưng thời

gian bước vào Thế Giới cảnh dù sao còn ngắn, so ra kém Dịch Thiên Kỳ đã sớm

bước vào Thế Giới cảnh.

- Tần điện chủ, bổn tọa bội phục.

Dịch Thiên Kỳ thần sắc phức tạp nhìn Tần Trảm, chân thành nói.

- Khụ khụ, hắc hắc, còn dám kéo ta vào thế giới của ngươi nữa hay không?

Tần Trảm ho nhẹ một tiếng, cười lạnh nói.

Nghe nói như vậy, Dịch Thiên Kỳ nghĩ đến thế giới của mình bị Tần Trảm

đánh cho không ra hình dạng, khóe miệng không khỏi co giật một chút.

Chợt, gã lại quay đầu nhìn về phía Trần Đạo Huyền đang đứng bay đến bên

cạnh Tần Trảm.

Dịch Thiên Kỳ vừa cùng Tần Trảm đại chiến trong thế giới do gã sáng tạo,

cho nên còn không rõ chuyện gì xảy ra bên ngoài.

Cho đến khi Vân Khôn chạy tới, miệng hô to:

- Thái Nhất Thần Thủy ở trong tay Trần Đạo Huyền, tông chủ không được

để tên trộm này chạy mất!

Nghe thấy như vậy.

Sắc mặt Tần Trảm và Dịch Thiên Kỳ đột nhiên biến đổi.

Sắc mặt Dịch Thiên Kỳ âm trầm, Tần Trảm thì hoảng sợ nhảy dựng lên. Y

không cách nào tưởng tượng được, Trần Đạo Huyền làm sao đoạt được Thái

Nhất Thần Thủy từ trong tay gần trăm vị Nguyên Anh chân quân.

Chỉ có điều, bây giờ không phải là thời gian để sửa chữa những điều này.

Y vội vàng kéo cổ tay Trần Đạo Huyền, hô to:

- Sửng sốt làm gì! Chạy nhanh đi!

Dứt lời.

Lập tức thuấn di, muốn biến mất tại chỗ.

Chỉ có điều.

Động tác Tần Trảm nhanh, nhưng động tác của Dịch Thiên Kỳ còn nhanh

hơn, Trần Đạo Huyền cảm giác được một cỗ áp lực khủng bố giam cầm thân thể

của mình.

Thế giới hình chiếu!

Hắn lập tức phản ứng lại, đây là thủ đoạn mà chân quân Thế Giới cảnh mới

có thể thi triển.

Lại nói tiếp, thế giới hình chiếu này có chút tương tự với nguyên giới hình

chiếu của giới yêu.

Nhưng uy năng cường đại hơn nhiều so với nguyên giới hình chiếu của giới

yêu bình thường. Đương nhiên, cụ thể cái nào cường đại hơn, còn phải xem

thực lực của giới yêu và tu sĩ.

Tần Trảm thấy Dịch Thiên Kỳ còn có thể thi triển thế giới hình chiếu, không

khỏi có chút kinh ngạc.

- Lão gia hỏa, thế giới của ngươi đã rối loạn thành một mớ hỗn độn, bây giờ

còn dám mạnh mẽ thi triển thế giới chiếu hình, không sợ thế giới của ngươi

hoàn toàn sụp đổ sao?

- Cái này không cần Tần điện chủ quan tâm.

Nghe vậy, vẻ mặt thoải mái trên mặt Tần Trảm biến mất, trở nên nghiêm túc

đến cực điểm.

Y truyền âm với Trần Đạo Huyền:

- Ta muốn ngươi giúp ta giữ thế giới của người này nửa tách trà!

Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc trên mặt Tần Trảm, trong lòng

Trần Đạo Huyền dâng lên một cỗ dự cảm không tốt, vội vàng hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Tần Trảm nhìn về phía tông môn Thanh Vi đạo phái, lạnh lùng nói:

- Cho bọn họ thấy như thế nào là tàn nhẫn.

Nghe thấy như vậy.

Trần Đạo Huyền mơ hồ có suy đoán trong lòng.

Lập tức đáp ứng:

- Được! Ngươi nhanh lên, ta sẽ chặn chúng.

- Hảo huynh đệ!

Tần Trảm vỗ vỗ bả vai Trần Đạo Huyền, lập tức lấy ra một cái chuông lớn

màu vàng.

Khoảnh khắc nhìn thấy chiếc chuông lớn này.

Sắc mặt Dịch Thiên Kỳ vẫn luôn lãnh đạm bỗng đại biến.

- Vũ Hoàng Chung?!

Chợt, gã hét lớn với một đám Nguyên Anh chân quân không ngừng chạy tới:

- Mau ngăn y lại! Nhanh!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play