Vào Kim Nguyên tiên thành.

Người Thẩm gia không để ý đi dạo, cưỡi xe thú Đạp Vân thú, một đường

chạy nhanh về phía tộc địa Kim gia.

Kim Nguyên tiên thành là một tiên thành có Nguyên Anh chân quân tọa trấn,

đương nhiên cũng có trận pháp cấm không, lấy tu vi cao nhất của người Thẩm

gia mới Trúc Cơ kỳ, khẳng định không thể ngự không phi hành.

Tuy nói không thể ngự không, nhưng tốc độ của xe thú Đạp Vân thú cũng

không chậm.

Chỉ mất một canh giờ, đám người chạy tới tộc địa của Kim gia.

Lúc này đã là buổi trưa.

Tộc địa của Kim gia đã không ngừng có tân khách lục tục đến chúc thọ lão

tổ Kim gia.

Lão tổ Kim gia làm tu sĩ Kim Đan tầng chín, tuy nói tu vi cao siêu, nhưng

làm người thật là thích việc lớn hám công to, thích chú ý phô trương.

Vì đánh vào sở thích của hắn, lần này Kim gia tổ chức thọ yến cho lão tổ,

ước chừng phải tốn một tháng.

Trước khi vào tộc địa của Kim gia.

Trần Đạo Huyền thậm chí còn nghe thấy trên đường có tu sĩ đang oán giận.

- Lão tổ Kim gia này thật sự là quá phận, nào có đạo lý tổ chức thọ yến hàng

năm, mỗi năm hắn tổ chức thọ yến một lần ngược lại khoái hoạt, những tiểu gia

tộc chúng ta tặng lễ cũng không tặng nổi!

- Ai, nói ít hơn hai câu.

- ......

Đột nhiên, xe thú Đạp Vân Thú hơi chấn động.

Trần Đạo Huyền vén rèm xe thú lên, một quần thể cung điện liên miên xuất

hiện trước mặt Trần Đạo Huyền.

- Tộc trưởng, chúng ta đến rồi.

- Ừ.

Thẩm Mậu Thanh gật gật đầu, khoanh tay đánh giá quần thể cung điện vô

cùng xa hoa trước mặt, phất tay nói:

- Thông báo cho tộc nhân xuống xe đi.

- Vâng, tộc trưởng.

Tiếp theo đó là các gia tộc tặng quà, hát, chúc thọ và một vài hoạt động

khác.

ố ầ ể

Một bộ quy trình xuống, mọi người mới bước vào trong quần thể cung điện

Kim gia tiếp đãi khách khứa.

Không thể không nói, Kim gia là gia tộc lớn nhất trong phạm vi mấy chục

dặm quanh Kim Nguyên tiên thành, luận phô trương so với Trần gia bọn họ còn

lớn hơn nhiều.

Ít nhất Trần Đạo Huyền chưa từng thấy qua trong tộc có tu sĩ nào làm thọ

yến gì như vậy, chứ đừng nói là còn tổ chức hàng năm.

Lắc đầu, Trần Đạo Huyền đi theo phía sau đại bộ đội, bước vào yến hội đại

điện.

Kim gia căn cứ tu vi cao thấp, đem tân khách tu vi bất đồng an bài ở trong

các cung điện khác nhau.

Trần Đạo Huyền biểu hiện ra là tu vi Trúc Cơ kỳ, tự nhiên là ở trong cung

điện của tu sĩ Trúc Cơ.

Chỉ có điều, trước khi vào cung điện thời Trúc Cơ kỳ.

Trần Đạo Huyền thừa dịp mọi người không chú ý, phóng thích ra phân thân

hắc bào của mình.

So sánh với bản tôn Trần Đạo Huyền, tu vi phân thân hắc bào đạt tới Tử Phủ

kỳ, hơn nữa biểu hiện ra bộ dáng không dễ chọc.

Tu sĩ Kim gia tiếp đãi nhìn thấy vị Tử Phủ tiền bối này, chần chờ một lát,

vẫn là nhanh chóng tiến lên chào hỏi:

- Tiền bối, nơi này là cung điện dành cho tu sĩ Trúc Cơ dùng bữa, cung điện

ngài dùng bữa ở bên này.

Nói xong, tu sĩ Kim gia tiếp đãi làm một cái thủ thế mời.

Phân thân hắc bào vẫn lạnh mặt như trước, gật gật đầu.

Thấy thế, tu sĩ Kim gia đến tiếp đãi hơi thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù hắn dựa lưng vào Kim gia nhưng giao tiếp với những tu sĩ cao cấp

này, vẫn theo bản năng cảm thấy khẩn trương.

Buông phân thân hắc bào xuống, Trần Đạo Huyền hơi thở phào nhẹ nhõm,

biểu tình trên mặt cũng trở nên thoải mái.

Nhìn ra tâm tình tộc trưởng không tệ, Ngũ trưởng lão ở một bên cười nói:

- Tộc trưởng, ta đi một chút liền trở về.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền gật đầu cười nói:

- Đi đi.

Khoảng một nén nhang.

Ngũ trưởng lão dẫn theo một vị tu sĩ Tử Phủ Kim gia tới

Nhìn thấy Ngũ trưởng lão Thẩm gia ở trước mặt vị tu sĩ Tử Phủ Kim gia này

cúi đầu làm bộ dáng nhỏ bé, Trần Đạo Huyền cười càng vui vẻ.



- Ngươi chính là tộc trưởng Thẩm gia?

Trần Đạo Huyền chắp tay, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Bẩm tiền bối, chính là vãn bối.

Nhìn Trần Đạo Huyền thấy mình vẫn biểu hiện ra bộ dáng không kiêu ngạo

không tự ti, vị tu sĩ Tử Phủ này gật gật đầu:

- Nghe nói Thẩm gia ngươi có một phần đại lễ muốn tặng cho Kim gia ta,

còn phải tự mình gặp lão tổ Kim gia ta, thật có chuyện này?

- Có chuyện này!

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Nghe nói như vậy, vị tu sĩ Tử Phủ Kim gia này đe dọa nói:

- Nếu ngươi lấy ra cái gọi là bảo vật làm ô uế mắt lão tổ, Thẩm gia ngươi có

sẵn sàng tiếp nhận lửa giận của lão tổ nhà ta?

- Tiền bối yên tâm, vãn bối nếu kiên trì muốn tự mình đem bảo vật này hiến

cho Kim lão tổ, tất nhiên có mười phần nắm chắc.

Thấy Trần Đạo Huyền đã có ý định như vậy.

Vị tu sĩ Tử Phủ này gật gật đầu, cũng không nói nhiều nữa.

Đương nhiên, sở dĩ hắn đồng ý dẫn tiến vị tộc trưởng Thẩm gia này gặp Kim

lão tổ, là nghe nói cách đây không lâu một vị Kim Đan chân nhân đã ngã xuống

gần tộc địa của Thẩm gia.

Chuyện này ở phụ cận Kim Nguyên tiên thành đã nháo ra sóng gió không

nhỏ.

Dù sao ngoại trừ Kim Nguyên chân quân thì Kim Đan chân nhân chính là

tồn tại mạnh nhất trong phạm vi mấy chục vạn dặm, một vị Kim Đan chân nhân

ngã xuống, khẳng định sẽ dẫn phát chấn động không nhỏ.

Hơn nữa sau đó lão tổ Kim gia thậm chí còn tự mình đến gần Thẩm gia điều

tra, lại căn cứ vào nhiều lời đồn đãi, Kim gia biết được, dường như lúc ấy hai vị

Kim Đan chân nhân này vì một quả Dựng Anh Đan mà nổi lên xung đột.

Cứ như vậy, hai vị tu sĩ Kim Đan liều mạng đánh nhau liền nói thông suốt.

Và ngay sau đó.

Thẩm gia đột nhiên phái người đến muốn hiến lễ cho Kim gia, vị tu sĩ Tử

Phủ lúc ấy phụ trách tiếp đãi Ngũ trưởng lão Thẩm gia, đầu tiên là nghĩ đến

viên Dựng Anh đan kia.

Biết việc này có quan hệ trọng đại, vị tu sĩ Tử Phủ này không dám chậm trễ,

lập tức báo cáo việc này với lão tổ.

Lão tổ cân nhắc nhiều lần, quyết định để Thẩm gia tham gia thọ yến của hắn

một tháng sau, bí mật dâng lên bảo vật này.

Sở dĩ lén lút như vậy, là vì lão tổ Kim gia là lo lắng vị cường giả tán tu chém

chết tu sĩ Kim Đan kia đến gây rối.

ế ế ắ ổ

Một người ngoan độc như vậy, nếu biết Dựng Anh Đan của hắn bị lão tổ

Kim gia cướp mất, có trời mới biết đối phương sẽ làm ra hành động điên cuồng

gì.

Lão tổ Kim gia lăn lộn ở Tu Tiên giới lâu như vậy, đương nhiên sẽ không

cho rằng mình dựa lưng vào gia gia ruột Kim Nguyên chân quân liền trong mắt

không có người.

Người ngoài đều đồn đại lão tổ Kim gia thích việc lớn hám công to, trên

thực tế, lão tổ Kim gia không chỉ có thiên tư cực kỳ cao, làm người lại càng vô

cùng cẩn thận.

Điều này từ việc hắn biết trong tay Thẩm gia có Dựng Anh Đan, lại có thể

nhịn không lập tức tới lây liền có thể biết được một hai.

......

Trần Đạo Huyền đi theo phía sau vị tu sĩ Tử Phủ này, bảy vòng tám rẽ, đi bộ

ước chừng hơn một canh giờ mới rốt cục nhìn thấy vị lão tổ Kim gia trong lời

đồn ở trong một tòa cung điện.

Bề ngoài vị lão tổ Kim gia này vô cùng trẻ tuổi, chênh lệch cùng Trần Đạo

Huyền không bao nhiêu, tu vi càng là đạt tới Kim Đan chín tầng, so với Trần

Đạo Huyền tu vi Kim Đan sơ kỳ, ngược lại cao hơn không ít.

- Vãn bối Thẩm Mậu Thanh, tham kiến Kim lão tổ!

Nhìn thấy lão tổ Kim gia, Trần Đạo Huyền vội vàng khom người thi lễ.

Lão tổ Kim gia gật gật đầu, chợt xua tay với tu sĩ Tử Phủ bên cạnh Trần Đạo

Huyền nói:

- Ngươi đi ra ngoài trước đi.

- Vâng, lão tổ.

Nhìn theo vị tu sĩ Tử Phủ của gia tộc rời đi, lão tổ Kim gia nhìn Trần Đạo

Huyền, thở dài nói:

- Đạo hữu can đảm, tại hạ thật sự vô cùng khâm phục.

Hắn dừng một chút:

- Cũng đúng, lấy thực lực của đạo hữu mà dám làm như vậy, ngược lại cũng

không làm cho người ta ngoài ý muốn, ta nói không sai đi, Trần Đạo Huyền...

Trần đạo hữu?

Nghe thấy như vậy.

Trong lòng Trần Đạo Huyền chấn động mạnh mẽ, nhưng trên mặt lại toát ra

vẻ mờ mịt, lẩm bẩm nói:

- Không biết tiền bối nói cái này là có ý gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play