Trong tiên cung.

Mắt thấy đã triệt để cầm xuống được Trấn Nam Quan tiên thành, mọi người

ai nấy đều hưng phấn, một vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ duy nhất đứng ra, đầu tiên

là nhìn Trần Đạo Huyền, sau đó lập tức hướng về Trì Dao tiên tử chắp tay nói:

- Quân soái, trận này toàn thắng, tiếp theo chiến lợi phẩm...

Nghe vậy, Trì Dao tiên tử đánh giá mọi người một cái, cười nói:

- Dựa theo quy củ của tông môn, chiến lợi phẩm phải nộp lên ba thành, còn

lại đều là của tướng sĩ tham chiến.

Nghe được câu bảo đảm này, sắc mặt mọi người càng kích động hơn nữa.

Trần Đạo Huyền ngược lại không hứng thú với những chiến lợi phẩm này

lắm, Trần gia Quan Hải Tiên Thành, linh thạch kiếm được mỗi ngày quả thực

chính là đại lượng, theo Quan Hải Tiên Thành triển khai hợp tác cùng Nguyên

Thần Tiên Thành.

Lợi nhuận mỗi ngày Trần gia thu được tăng lên từng ngày, đến bây giờ, ngay

cả bản thân Trần Đạo Huyền cũng không rõ đến tột cùng mỗi ngày Trần gia có

thể kiếm được bao nhiêu linh thạch.

So với chiến lợi phẩm thu được ở Trấn Nam Quan Tiên Thành, Trần Đạo

Huyền ngược lại càng cảm thấy hứng thú với nhẫn trữ vật của Minh Hoàng

chân quân.

Nhẫn trữ vật của một vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nếu quy đổi thành linh

thạch hẳn là kém hơn thu hoạch từ Trấn Nam Quan tiên thành, nhưng trong đó

tất nhiên đều là bảo vật cực kỳ trân quý tất nhiên mà linh thạch khó có thể mua

được.

Lúc trước Trần Đạo Huyền một lòng muốn công phá Trấn Nam Quan, ngược

lại còn chưa kịp kiểm kê, hiện giờ Trấn Nam Quan đã được cầm xuống, hắn

cuối cùng cũng có thời gian rảnh đi xem xét cái nhẫn trữ vật này.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền chắp tay nói với mọi người:

- Phân phối chiến lợi phẩm, chư vị thương lượng phân phối là được, ta phải

bế quan mấy ngày.

Nghe Trần Đạo Huyền đột nhiên muốn bế quan, Trì Dao tiên tử còn tưởng

rằng hắn bị thương trong lúc chiến đấu với Minh Hoàng chân quân, khuôn mặt

xinh đẹp nhất thời căng thẳng, tiến lên vài bước nói:

- Ngươi không sao chứ?

- Ta ổn.

Trần Đạo Huyền cười lắc đầu, lập tức lấy ra một cái nhẫn trữ vật:

- Ta cũng giống như các ngươi, cũng đi xử lý chiến lợi phẩm.

ấ ẫ ầ ề

Nhìn thấy nhẫn trữ vật trên ngón tay Trần Đạo Huyền, mọi người nhao nhao

phản ứng lại.

Mặc dù trong lòng vô cùng nóng mắt, nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng,

cái nhẫn trữ vật của chân quân để lại, không phải là thứ mà bọn họ có khả năng

nhúng chàm.

Trách không được Trần chân nhân chướng mắt chiến lợi phẩm của Trấn

Nam Quan tiên thành.

Mọi người nghĩ như vậy.

......

Trần Đạo Huyền tùy ý tìm một gian tĩnh thất trong tiên cung.

Sau đó tìm một bộ trận kỳ cấp ba từ trong túi trữ vật, bố trí một bộ trận pháp

phòng hộ cấp ba đơn giản, liền an tâm ngồi xếp bằng trên bồ đoàn xem xét nhẫn

trữ vật.

Cái nhẫn trữ vật này chính là do Minh Hoàng chân quân lưu lại, mặc dù thần

hồn của Minh Hoàng chân quân mạnh hơn Trần Đạo Huyền rất nhiều, thần hồn

lạc ấn mà hắn lưu lại trên cái nhẫn trữ vật này cũng mạnh hơn tu sĩ Kim Đan.

Nhưng khi Minh Hoàng chân quân ngã xuống, thần hồn lạc ấn trên nhẫn trữ

vật đã trở nên như có như không, Trần Đạo Huyền chỉ dùng thần thức thoáng ăn

mòn, liền thanh trừ hết sạch thần hồn lạc ấn trên nhẫn trữ vật.

Mắt thấy thần hồn lạc ấn bị thanh trừ, sắc mặt của Trần Đạo Huyền lập tức

vui vẻ, mở ra nhẫn trữ vật.

So sánh với chiếc nhẫn trữ vật mà hắn mang theo, không gian bên trong của

cái nhẫn trữ vật được Minh Hoàng chân quân đeo này lớn hơn ba phần.

Đương nhiên, kích thước không gian lưu trữ không phải là trọng tâm chú ý

của Trần Đạo Huyền.

Mối quan tâm lớn nhất của hắn là kho báu trong không gian lưu trữ.

Trong nhẫn trữ vật của Minh Hoàng chân quân, có thể chia làm bốn loại, loại

thứ nhất, chính là tạp vật mà Minh Hoàng chân quân thường ngày sử dụng tu

hành sinh hoạt.

Mấy thứ này, qua thần thức Trần Đạo Huyền quét, liền đặt nó ở một bên.

Loại thứ hai, chính là linh thạch.

Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không tránh khỏi cần linh thạch để tiêu xài

sử dụng. Cho nên trong nhẫn trữ vật của tu sĩ Nguyên Anh cất giữ linh thạch

cũng không kỳ quái.

- Linh thạch này cũng quá nhiều đi?

Trần Đạo Huyền cau mày.

Bên trong nhẫn trữ vật cơ hồ đều bị linh thạch chiếm đầy, ít nhất có tới chín

thành không gian đều là linh thạch.

ắ ầ ẫ

Hắn chỉ dùng thần thức quét sơ lược một chút, phát hiện trong nhẫn trữ vật

này chứa ít nhất mười ức linh thạch.

Tuy nói những linh thạch này cũng là một khoản tài phú không nhỏ đối với

tu sĩ Nguyên Anh, nhưng Trần Đạo Huyền là người thiếu linh thạch sao?

Nhìn thấy trong nhẫn trữ vật của Minh Hoàng chân quân chứa đầy linh

thạch, Trần Đạo Huyền muốn nói không thất vọng, đó là không có khả năng.

Nhưng rất nhanh, hắn điều chỉnh tâm trạng tốt.

Xem xét loại bảo vật thứ ba, cũng chính là pháp khí.

Đây là bảo vật mà Trần Đạo Huyền coi trọng nhất.

Pháp khí cấp năm mà Nguyên Anh chân quân sử dụng vô cùng trân quý.

Bình thường cho dù tu sĩ có đủ linh thạch, cũng chưa chắc mua được.

Ở Vạn Tinh Hải, nguồn gốc của pháp khí cấp năm chỉ có hai loại, loại thứ

nhất, là do luyện khí sư cấp năm luyện chế thành.

Mà theo Trần Đạo Huyền biết, cả Vạn Tinh Hải chỉ có hai gã luyện khí sư

cấp năm.

Một người là Nguyên Thần chân quân, một người khác là Luyện Khí Điện

điện chủ của Càn Nguyên Kiếm Tông, Hô Diên Trì.

Mà trong hai người này, không có ai thiếu linh thạch cả, muốn mời bọn họ ra

tay hỗ trợ luyện chế pháp khí cấp năm, có thể tưởng tượng được độ khó lớn

nhường nào.

Nguyên Anh chân quân tầm thường, thật đúng là không có mặt mũi lớn như

vậy.

Mặc dù Trần Đạo Huyền và hai người này đều có chút giao tình, nhưng cũng

không tiện chỉ trả linh thạch để nhờ bọn họ hỗ trợ luyện chế pháp khí cấp năm.

Ngoại trừ luyện khí sư cấp năm luyện chế pháp khí cấp năm ra, Nguyên Anh

chân quân muốn đạt được pháp khí cấp năm, chỉ có một phương pháp, đó là

dùng tạo hóa lực để thăng cấp.

Phương pháp này đáng tin cậy hơn nhiều so với nhờ luyện khí sư cấp năm ra

tay, mỗi tu sĩ Nguyên Anh đều có thể làm được.

Nhưng loại bảo vật như tạo hóa lực cần phải hao phí lượng lớn thời gian và

tinh lực của tu sĩ Nguyên Anh.

Rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh, pháp khí cấp năm trên dưới toàn thân cộng lại

đều không quá hai kiện.

Thừa Ảnh kiếm của Trần Đạo Huyền có thể thăng cấp lên cấp năm trung

phẩm, thứ nhất là tạo hóa lực tẩy luyện, thứ hai là cảnh giới đại đạo của hắn

tăng lên, từ đó làm cho Thừa Ảnh kiếm thăng cấp.

- Tìm thấy!

Lục tìm một phen, Trần Đạo Huyền cuối cùng cũng ở trong nhẫn trữ vật to

lớn, tìm được đạo vực pháp khí mà Minh Hoàng chân quân sử dụng lúc trước –

ề ấ

Huyền Hoàng Trấn Thiên Tháp.

Nghiêm khắc mà nói, đây là một kiện pháp khí thuộc tính thổ, không chỉ

không phù hợp với đại đạo pháp tắc mà Minh Hoàng chân quân lĩnh ngộ, mà

còn không tương xứng với Không Gian pháp tắc của Trần Đạo Huyền nắm giữ.

- Thuộc tính thổ, ngược lại rất xứng đôi với Hậu Thổ kiếm ý của Phúc Sinh.

Trần Đạo Huyền lẩm bẩm một câu, liền cất lại bảo vật này.

Đối với Trần Phúc Sinh mà nói, phẩm giai của Huyền Hoàng Trấn Thiên

Tháp vẫn quá cao, chỉ sợ còn chưa đợi hắn thúc dục, pháp khí này đã rút hết

pháp lực của hắn.

Hơn nữa, tháp này chính là đạo vực pháp khí, tác dụng của nó là tăng phúc

uy năng của đạo vực, giờ phút này Trần Phúc Sinh vẫn chưa bước vào Đạo Vực

cảnh, bảo vật này, trong thời gian ngắn hắn không dùng được.

Thu hồi Huyền Hoàng Trấn Thiên Tháp, Trần Đạo Huyền lại lấy ra ba kiện

thượng phẩm pháp khí cấp bốn.

Chẳng qua là pháp khí cấp bốn đã không còn được Trần Đạo Huyền để vào

mắt rồi, chỉ là hơi xem xét một phen, sau đó tùy ý thu vào nhẫn trữ vật của

mình.

Xem xong pháp khí, Trần Đạo Huyền tập trung ánh mắt vào kiện bảo vật

cuối cùng —— đan dược.

Đan dược của Minh Hoàng chân quân, được chuyên môn đặt ở trên một cái

kệ trong nhẫn trữ vật.

Kệ này rất khổng lồ, liếc mắt một cái nhìn lại, trên đó bày đầy bình ngọc,

ước tính đơn giản, trên kệ có ít nhất hàng trăm bình ngọc, mỗi bình ngọc chiếm

một ô vuông của kệ.

Nhìn thấy những đan dược cao giai này, Trần Đạo Huyền hơi có hứng thú

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play