Thấy Minh Hoàng chân quân sử dụng bí pháp liều mạng, tránh thoát được áp

chế của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ và vọt tới trước mặt hắn, sắc mặt của Trần

Đạo Huyền cũng không hề lộ ra vẻ sợ hãi.

Bởi vì khi mất đi hạn chế của Huyền Hoàng Trấn Thiên Tháp, hắn lại có thể

sử dụng thuấn di.

Minh Hoàng chân quân còn chưa vọt tới trước người Trần Đạo Huyền, chỉ

thấy hắn thuấn di một cái, lại biến mất tại chỗ.

Thấy thế, Minh Hoàng chân quân cố nén lại bất diệt chân ý thân thể bị bóc

ra, cùng với sự thống khổ do Nguyên Anh bị thiêu đốt, quay đầu bỏ chạy.

- Muốn trốn sao?

Trần Đạo Huyền khẽ nhíu lông mày lên, cười lạnh một tiếng, lập tức vươn

tay và dùng sức nắm chặt, một rào cản không gian chợt chắn ngang dọc trước

mặt Minh Hoàng chân quân.

- Cút!!!

Minh Hoàng chân quân rống giận một tiếng, đánh một quyền vào hàng rào

không gian, oanh nó nát bấy.

Nhưng một quyền này cũng làm cho thân hình của Minh Hoàng chân quân

đột nhiên dừng lại một chút, độn quang bị buộc phải ngừng lại.

Đột nhiên, Minh Hoàng chân quân ý thức được mình đã lâm vào tuyệt cảnh.

Đánh cũng không được, trốn cũng không xong.

Hắn quay đầu lại, đôi mắt huyết sắc hung tợn nhìn chằm chằm Trần Đạo

Huyền, nhưng ngoài miệng vẫn nhận túng:

- Thủ đoạn của đạo hữu thật hảo, tại hạ nhận thua, chỉ cần đạo hữu thả cho ta

một mạng, thì ta nguyện chắp tay nhường ra Trấn Nam Quan Tiên Thành, như

thế nào?

Nào ngờ Trần Đạo Huyền lắc đầu, lạnh nhạt nói:

- Đạo hữu muốn đánh liền đánh, muốn dừng liền dừng, trên đời này nào có

chuyện gì dễ dàng như vậy.

Nghe vậy, sắc mặt Minh Hoàng chân quân đột nhiên biến đổi, lại khôi phục

bộ dáng hung tợn dữ tợn như trước:

- Đạo hữu chỉ chiếm thượng phong mà thôi, tiếp tục tiêu hao, hươu chết

trong tay ai vẫn còn chưa biết được. Mặc dù bổn tọa không biết ngươi phải cái

giá như thế nào để vận dụng Thuần Dương tiên khí này, nhưng bổn tọa không

tin ngươi có thể tiếp tục chống đỡ!

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền không nói một lời, tiếp tục rót một

luồng pháp lực vào Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, tốc độ thân thể Minh Hoàng chân



quân sụp đổ đột nhiên tăng nhanh.

- Đáng chết! Đáng chết!!

Minh Hoàng chân quân tức giận, không nói nhảm nữa, mà quay đầu bỏ chạy.

Trần Đạo Huyền thì ở phía sau hắn rất xa, thỉnh thoảng dùng rào cản không

gian cản trở thân hình của hắn.

Nguyên bản Trần Đạo Huyền còn muốn sử dụng Lưỡng Nghi kiếm trận

cùng Minh Hoàng chân quân liều mạng một phen, kết quả hắn phát hiện mình

đánh giá thấp uy lực của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ.

Có cái Thuần Dương tiên khí này ở đây, nào còn cần Lưỡng Nghi kiếm trận

gì nữa, chỉ riêng lực trấn áp của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ thôi, Minh Hoàng

chân quân đã không chống đỡ được rồi.

Tuy nói Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ tiêu hao pháp lực khá lớn, bằng vào tốc độ

sụp đổ của thân thể Minh Hoàng chân quân, chắc chắn hắn sẽ ngã xuống trước

khi Trần Đạo Huyền tiêu hao sạch pháp lực.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao đối phương vừa mới cầu xin tha thứ.

Dần dần, linh giáp cùng thân thể của Minh Hoàng chân quân sụp đổ tốc độ

càng ngày càng nhanh.

Khoảng nửa tách trà sau đó.

Linh vận trên linh giáp huyền sắc trên người Minh Hoàng chân quân đột

nhiên tiêu tán, chợt, linh giáp trung phẩm cấp năm này hóa thành một chút ánh

sáng, hoàn toàn sụp đổ biến mất.

- Không!!!

Nhìn thấy linh giáp hộ thể tan nát, trong mắt Minh Hoàng chân quân toát ra

một tia tuyệt vọng.

Sau khi linh giáp sụp đổ, lực phòng ngự của Minh Hoàng chân quân chợt

giảm xuống một cấp bậc.

Mặc dù Minh Hoàng chân quân đã dung nhập ý chí bất diệt vào sâu trong

thân thể, luận tu vi luyện thể còn mạnh hơn nhiều so với Cơ Húc Huy mà Trần

Đạo Huyền đã từng chém qua.

Nhưng thân thể cường hãn này dưới sự trấn áp của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ,

chỉ trong khoảng thời gian mấy chục hơi thở đã tan rã tiêu tán.

- Ta là trưởng lão của Thanh Vi đạo phái! Ngươi không thể giết ta, nếu

ngươi giết ta, Huyền Thanh đạo minh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!!!

- Đạo hữu, tha cho ta một mạng, ngươi muốn bất cứ thứ gì thì ta đều đồng ý,

chỉ xin ngươi tha cho ta một mạng!

- Cẩu tạp chủng, lão tử làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ah ah!!!

- ......

Uy hiếp, cầu xin tha thứ, tức giận mắng người. Trong mấy chục hơi thở ngắn

ngủi mà Minh Hoàng chân quân đã vứt bỏ tôn nghiêm và mặt mũi của một vị

ể ố

Nguyên Anh chân quân, chỉ vì có thể sống sót.

Nhưng Trần Đạo Huyền thủy chung không hề bị lay động, quyết tâm muốn

chém chết hắn.

Một địch nhân Nguyên Anh hậu kỳ, hắn thế nào cũng không dám thả đi.

Cho dù bản thân hắn không sợ vị chân quân Nguyên Anh hậu kỳ này trả thù,

nhưng Trần gia sau lưng hắn lại không thể chịu nổi một vị tu sĩ Nguyên Anh

hậu kỳ nhớ thương.

Nếu đã đắc tội rồi, vậy thì triệt để trảm thảo trừ căn.

Giết Minh Hoàng chân quân, kế tiếp thu phục Trấn Nam Quan tất nhiên sẽ

không có bất kỳ trở ngại nào, một khi bắt được Trấn Nam Quan, hắn có thể rảnh

tay đi ước hẹn một năm với Trấn Hải Điện điện chủ.

- Chết đi!

Trong hư không, thân thể của Minh Hoàng chân quân cơ hồ bị một đoàn

sương đen bao phủ, tất cả những hắc vụ này đều là bất diệt chân ý được hắn

dung nhập vào thân thể sau khi đột phá Nguyên Anh kỳ,.

Trần Đạo Huyền không biết trong đám bất diệt chân ý này có ám thủ mà đối

phương lưu lại hay không, đơn giản là không thu, trực tiếp vận chuyển Tinh

Thần Kiếm Đạo Đồ, đem nó nghiền nát ma diệt.

Theo tất cả bất diệt chân ý bị lột ra, thân thể của Minh Hoàng chân quân

cũng lập tức sụp đổ.

- Vèo!

Nơi thân thể của Minh Hoàng chân quân sụp đổ, bỗng nhiên có một luồng

lưu quang màu tím chợt lóe rồi rồi biến mất.

- A, đã đến trình độ này rồi, đạo hữu còn muốn chạy trốn sao?

Trần Đạo Huyền cười nhạo một tiếng.

Tiếp theo, một tiểu nhân màu tím cao ba tấc, đụng đầu vào hàng rào không

gian do Trần Đạo Huyền bày ra.

Tiểu nhân màu tím quay đầu lại, khuôn mặt quả thực giống như đúc Minh

Hoàng chân quân, đó chính là Nguyên Anh của Minh Hoàng chân quân.

Chỉ thấy Nguyên Anh hung tợn nhìn chằm chằm Trần Đạo Huyền, chợt quỳ

xuống ngay tại chỗ, bi thương nói:

- Đạo hữu hạ thủ lưu tình, lão phu tu hành đến nay, hao phí hơn một ngàn

bảy trăm năm, còn mong đạo hữu niệm ở chỗ lão phu cầu đạo không dễ dàng,

tha cho lão phu một mạng.

Nói rồi, dập đầu như nghiền nát".

Chợt, Minh Hoàng chân quân tựa như nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu nói:

- Nếu đạo hữu không ghét bỏ, ta nguyện lập lời thề đại đạo, tôn đạo hữu là

chủ! Ồ đúng, ta còn có thể ẩn núp làm ám tử trong Thanh Vi đạo phái, tìm hiểu

tin tức cho chủ nhân ngài!

ắ ầ

Nghe được Minh Hoàng chân quân nguyện ý phụng hắn làm chủ, Trần Đạo

Huyền cũng không quá để ý, nhưng nghe được Minh Hoàng chân quân nguyện

ý làm ám tử, tìm hiểu tin tức trong Thanh Vi đạo phái cho hắn, Trần Đạo Huyền

không khỏi có chút động tâm.

Minh Hoàng chân quân thân là một lão quái vật tu hành hơn một ngàn bảy

trăm năm, ánh mắt sắc bén cực kì, lập tức nhìn ra Trần Đạo Huyền động tâm.

Thấy thế, trong lòng hắn mừng như điên, nhưng trên mặt lại không có chút

nào biểu hiện ra ngoài, mà là trực tiếp thề:

- Minh Hoàng chân quân ta ở đây lập lời thề đại đạo, nguyện phụng vị đồng

đạo trước mắt này làm chủ, nếu như phản bội, thì Minh Hoàng chân quân ta bị

lôi kiếp oanh kích mà chết!

Ầm ầm!

Một trận sấm rầm vang lên, lời thề đại đạo thành.

- Chủ nhân!

Hoàn thành xong lời thề đại đạo, Minh Hoàng chân quân cúi đầu thuận mắt,

gọi Trần Đạo Huyền một tiếng chủ nhân.

Nhìn thấy Minh Hoàng chân quân có thể khuất phục như thế, trong lòng

Trần Đạo Huyền khẽ động, ngoài miệng lại nói:

- Nếu ngươi đã nguyện phụng ta làm chủ, vậy ta hỏi ngươi, trong Thanh Vi

đạo phái có bảo vật gì chữa trị thần hồn.

- Bảo vật chữa trị thần hồn?

Trên mặt Minh Hoàng chân quân hơi sửng sốt, trong lòng lại kinh hãi dị

thường.

Thái Nhất Thần Thủy chính là một chuyện cơ mật nhất của Thanh Vi đạo

phái, toàn bộ tông môn cũng chỉ có tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ trở lên mới được

nghe nói qua.

Cho dù là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ như hắn, cũng chỉ biết gần đây tông

môn sẽ có một giọt Thái Nhất Thần Thủy được thai nghén ra, nhưng ngày cụ

thể thì ngay cả hắn cũng không biết, người trước mắt này làm sao biết được?

Trong lòng Minh Hoàng chân quân không khỏi nghĩ đến, trong tông môn

khẳng định có gián điệp của Càn Nguyên Kiếm Tông, hơn nữa địa vị còn cực

cao!

Nhưng trước mắt, bản thân hắn cũng khó bảo toàn, nào còn bận tâm đến gián

điệp trong tông môn.

Nghĩ đến đây, Minh Hoàng chân quân nói ra tất cả tin tức mà hắn biết

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play