Thấy Trần Đạo Huyền tự tin như thế, Minh Hoàng chân quân nhếch miệng

cười, chợt biến mất tại chỗ.

Thần thức của Trần Đạo Huyền gắt gao tập trung vào đối phương, trong

nháy mắt khi Minh Hoàng chân quân biến mất, hắn cũng thi triển thuấn di, thân

hình cũng biến mất tại chỗ.

Quả nhiên.

Trong nháy mắt thân hình Trần Đạo Huyền biến mất, Minh Hoàng chân

quân cũng đã xuất hiện ở vị trí hắn đã từng ở trước đó.

- Thuấn di?

Minh Hoàng chân quân gật gật đầu:

- Lúc này mới có chút thú vị.

Dứt lời, hắn không nói nữa, dựa vào độn quang lần lượt tiếp cận Trần Đạo

Huyền, mà Trần Đạo Huyền thì ỷ vào Không Gian pháp tắc, không ngừng thuấn

di để không tiếp xúc với hắn.

Mấy trăm lần truy đuổi, Minh Hoàng chân quân có chút nhiều chán ghét,

hắn nhíu mày:

- Ngươi cho rằng cứ thuấn di thì sẽ đứng ở thế bất bại sao?

Trần Đạo Huyền dừng thân hình lại, cười nhạt nói:

- Đấu pháp dựa vào thực lực mà không phải là miệng.

- Hừ!

Minh Hoàng chân quân hừ lạnh một tiếng, chợt lấy ra một kiện pháp khí

hình tháp nhỏ từ trong nhẫn trữ vật.

- Huyền Hoàng Trấn Thiên Tháp, đi!

- Thượng phẩm pháp khí cấp năm!

Lúc này Trần Đạo Huyền từ linh vận ba động của pháp khí liền nhận ra

phẩm giai.

Nhưng kỳ quái chính là sau khi Minh Hoàng chân quân tế xuất Huyền

Hoàng Trấn Thiên Tháp, tháp này lại không công kích đến Trần Đạo Huyền, mà

là hư phù ở bên cạnh Minh Hoàng chân quân.

Thấy thế, lúc này sắc mặt Trần Đạo Huyền biến đổi, hắn nghĩ đến một khả

năng.

- Đạo vực pháp khí!

- Ha ha, coi như có chút kiến thức.

Cái gọi là đạo vực pháp khí, tuy rằng Trần Đạo Huyền chưa từng kiến thức

qua, nhưng hàng nhái của nó là —— lĩnh vực pháp khí, đại danh đỉnh đỉnh

ầ ể

trong quần thể tu sĩ đê giai của Vạn Tinh Hải.

Trần Đạo Huyền nhớ rõ năm đó khi hắn lần đầu đi Quảng An phủ tiên thành,

đã mua được một ngọc giản luyện chế lĩnh vực pháp khí cấp một.

Chỉ có điều, tên của lĩnh vực pháp khí nghe có vẻ vô cùng lợi hại, trên thực

tế chỉ là một loại bắt chước đạo vực pháp khí.

Cái gọi là đạo vực pháp khí, phải là tu sĩ có cảnh giới đại đạo đạt tới Đạo

Vực Cảnh mới có thể thi triển được.

Tên đầy đủ của đạo vực pháp khí, hẳn là pháp khí dùng để tăng phúc đạo

vực.

Tác dụng của nó vô cùng đơn nhất, đó chính là tăng phúc uy năng đạo vực

của tu sĩ.

Theo lý thuyết, cảnh giới đại đạo của tu sĩ Nguyên Anh đạt tới Pháp Tắc

Cảnh, thì uy năng của đạo vực từng ngưng tụ ra ở Kim Đan kỳ cũng theo đó mà

nước lên thuyền cao, xa xa có thể so sánh với lúc trước.

Nhưng trên thực tế, khi Nguyên Anh chân quân đấu pháp với nhau lại rất ít

khi sử dụng đạo vực.

Nếu như so sánh đạo vực mà tu sĩ Nguyên Anh nắm giữ với một tấm lưới,

vậy pháp tắc mà hắn nắm giữ chính là một thanh đao sắc bén.

Dùng đạo vực đối phó tu sĩ Kim Đan cảnh giới thấp, đó đương nhiên là dễ

như trở bàn tay, nhưng nếu dùng để đối phó Nguyên Anh chân quân cùng cảnh

giới, lập tức sẽ bị đối phương xé nát đạo vực, chọc người chê cười.

Đây cũng là nguyên nhân nãy giờ Trần Đạo Huyền cùng Minh Hoàng chân

quân truy đuổi, song phương đều không thi triển đạo vực.

Nhưng đạo vực của Nguyên Anh chân quân có phải không có chút tác dụng

nào không?

Không phải như vậy.

Nếu như nói dưới tình huống bình thường, đạo vực mà tu sĩ Nguyên Anh thi

triển ra là một tấm lưới bình thường, như vậy sau khi vận dụng đạo vực khởi

xướng, thì tấm lưới này liền biến thành lưới sắt, lưới thép, uy năng tăng lên đâu

chỉ gấp mười lần!

Cứ như vậy, đạo vực mà tu sĩ Nguyên Anh thi triển ra, đương nhiên cũng có

thể tạo thành uy hiếp đối với tu sĩ cùng giai.

Đương nhiên, cũng chỉ là uy hiếp, trông cậy vào đạo vực để đánh bại đối

thủ, trừ phi thực lực chênh lệch lớn đến trình độ như chân quân đỉnh cấp và tu sĩ

Nguyên Anh sơ kỳ, nếu không tuyệt đối không có khả năng làm được.

Nhưng trước mắt, điều mà Minh Hoàng chân quân muốn làm cũng không

phải muốn dùng đạo vực của mình đánh bại Trần Đạo Huyền, mà là thi triển

đạo vực ngăn cản hoặc là trì hoãn tần suất thuấn di của Trần Đạo Huyền.

Lấy tốc độ độn tốc của Minh Hoàng chân quân, một khi tốc độ thi triển

thuấn di của Trần Đạo Huyền bị trì hoãn, không thể không bị buộc phải liều



mạng với hắn.

Mà liều mạng, Minh Hoàng chân quân tự tin đó chính là tử kỳ của Trần Đạo

Huyền!

Kim Đan chân nhân Pháp Tắc Cảnh trung đoạn dù hiếm thấy, nhưng cũng

không thể là đối thủ của tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Nhìn thấy Minh Hoàng chân quân lấy ra đạo vực pháp khí, Trần Đạo Huyền

biết mình tuyệt đối không thể giấu dốt nữa.

Nếu không đến lúc đó lá bài tẩy chưa kịp lấy ra, đã bị Minh Hoàng chân

quân trực tiếp dùng một quyền đánh chết, vậy thì không có chỗ nào để lý luận.

Ngay sau khi Minh Hoàng chân quân tế xuất Huyền Hoàng Trấn Thiên

Tháp, Trần Đạo Huyền há miệng phun ra.

Một tấm tinh đồ tựa như bầu trời đen kịt bay từ trong miệng hắn ra, đây

chính là lá bài tẩy ẩn sâu nhất của hắn – Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play