- Chủ soái.

Đầu thành Trấn Nam Quan, một tu sĩ trung kỳ Kim Đan mặc một thân huyền

sắc linh giáp, nhìn thấy tư thái kiêu ngạo ương ngạnh của Trần Đạo Huyền, lúc

này nhịn không được nữa, hướng m Thứu chân nhân chắp tay nói:

- Người này kiêu ngạo như thế, để thuộc hạ đi lấy thủ cấp!

Nghe vậy, m Thứu chân nhân híp mắt.

Hắn cẩn thận cảm ứng một phen, vị tu sĩ khiêu chiến bên ngoài thành quan,

đúng là Kim Đan sơ kỳ không sai.

Nhìn thấy điều này, m Thứu chân nhân hơi yên lòng, quay đầu nhìn về phía

cấp dưới thỉnh chiến:

- Tu vi của người này ngược lại không cao, nhưng không có nghĩa là thực

lực yếu, ngươi cẩn thận một chút, đừng để lật thuyền trong mương, bản soái ở

đây áp trận cho ngươi.

- Vâng, chủ soái!

Nghe nói như vậy, vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ này sắc mặt mừng như điên.

Hắn cũng giống như m Thứu chân nhân, đều xuất thân từ Thanh Vi đạo phái,

năm đó khi m Thứu chân nhân còn chưa cầm xuống Trấn Nam Quan, tu vi của

hắn còn ở trên đối phương.

Nhưng vì m Thứu chân nhân gặp vận may, đánh hạ được Trấn Nam Quan.

Từ đó về sau tu vi một đường tăng vọt, chỉ hao phí mấy chục năm, liền từ một

vị tu sĩ Kim Đan sơ kỳ tu hành đến Kim Đan đỉnh phong, hiện giờ cách Nguyên

Anh kỳ càng chưa tới một bước.

Phải biết rằng, đó chính là Nguyên Anh chân quân ba ngàn năm thọ nguyên.

Mỗi lần hắn nghĩ đến m Thứu chân nhân sắp đột phá đến Nguyên Anh kỳ,

trong lòng liền dâng lên các loại cảm xúc khó tả.

Dù sao năm đó, m Thứu chân nhân còn không bằng hắn đâu.

Phong thủy luân chuyển, không gì hơn thế.

Trước mắt, Càn Nguyên Kiếm Tông tấn công Trấn Nam Quan, chính là cơ

hội tốt để hắn lập công huân.

Đương nhiên, vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ này cũng không phải là người lỗ

mãng.

Trải qua quan sát hôm qua, hắn phát hiện số lượng tu sĩ Kim Đan trong trận

doanh quân địch tuy nhiều, đạt tới tám vị, nhưng trong tám vị tu sĩ Kim Đan

này, tu vi cao nhất cũng chỉ có Kim Đan trung kỳ, hơn nữa chỉ có một vị.

Điều này đại biểu cho thực lực của đám tu sĩ Kim Đan quân địch rất yếu,

vừa lúc có thể để cho hắn đại triển quyền cước.

ế ắ ế ắ ố ầ

Nếu hắn biết hắn đối mặt với một vị chân nhân đứng đầu Vạn Tinh Hải Kim

Đan chân nhân bảng, có đánh chết hắn cũng không dám ra khỏi thành nghênh

chiến.

Đầu thành Trấn Nam Quan.

Độn quang chợt lóe lên, vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ này thân người linh giáp

đầy đủ xuất hiện trước mặt Trần Đạo Huyền.

Nhìn tu sĩ Kim Đan trước mắt mặc đạo bào màu trắng, bộ dáng tiêu sái,

trong lòng vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ này không khỏi cười lạnh liên tục.

Người này khinh địch như vậy, không chừng hôm nay thật sự có cơ hội

chém tướng trước trận!

Trong lòng hắn thầm nghĩ.

Trần Đạo Huyền thấy hắn khiêu chiến nửa ngày, mà lại chỉ có một vị tu sĩ

Kim Đan trung kỳ đi ra, không khỏi nhíu mày.

Tình huống hắn dự đoán là m Thứu chân nhân tự mình nghênh chiến, hắn

nhân cơ hội chém giết đối phương vẫn chưa xuất hiện.

Nếu có thể xuất kỳ bất ý trừ bỏ m Thứu chân nhân, hơn nữa bọn họ còn

mang theo chiến tranh tiên chu cùng với bản thân hắn toàn lực ra tay, chưa chắc

không phá được đại trận phòng ngự cấp sáu của Trấn Nam Quan.

Dù sao, trận pháp có mạnh hơn nữa, thì phải cần có người đến chủ trì vận

chuyển mới được.

Mất đi vị tu sĩ Kim Đan kỳ đỉnh phong m Thứu chân nhân này. Uy lực của

Trấn Nam Quan đại trận cấp sáu tất nhiên sẽ giảm mạnh.

Nhưng trước mắt...

- Thật đúng là một con rùa rụt đầu!

Trần Đạo Huyền thầm mắng một tiếng.

Hắn dám xác định, quân địch không rõ ràng chiến tích của hắn ở Vạn Tinh

Hải, nếu không tuyệt đối sẽ không phái một vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ tới

nghênh chiến.

Đây không phải là đối thủ, đây là tự tìm chết.

Nói cách khác, trong mắt m Thứu chân nhân, Trần Đạo Huyền không đáng

để hắn ra tay.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền đã biết nên làm như thế nào.

- Chờ đã!

Thấy Trần Đạo Huyền ngay cả tràng diện cũng không nói, đi lên muốn động

thủ, tu sĩ Kim Đan trung kỳ đối diện có chút không muốn.

Lần này hắn nghênh chiến, chính là vì dương danh cùng vớt chút công lao.

Trần Đạo Huyền không báo tên trước trận đấu tướng, chẳng phải cùng suy

nghĩ của hắn hoàn toàn khác nhau sao.

- Ta là Thanh Vi đạo phái...

Keng!!!

Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm quang liền bộc phát trên huyền sắc linh giáp

của hắn, đánh bay thân hình của hắn mấy chục dặm, trực tiếp đụng vào đại trận

phòng ngự của Trấn Nam Quan.

- Oanh!

Một lát sau, tiếng gầm rú mới truyền vào tai Trần Đạo Huyền.

Phía trước, tu sĩ Kim Đan trung kỳ mặc huyền sắc linh giáp, chỉ cảm thấy

toàn thân không có chỗ nào không đau, hắn kinh hãi nhìn Trần Đạo Huyền,

trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, run rẩy nói:

- Đạo Vực cảnh cao đoạn!

Giờ phút này, quanh thân Trần Đạo Huyền bị một cỗ lĩnh vực vô hình bao

phủ, chính là Ti Vũ kiếm vực Đạo Vực cảnh cao đoạn.

Một kiếm vừa rồi, cũng chỉ là Ti Vũ kiếm vực bình thường bộc phát, Trần

Đạo Huyền không có sử dụng bất kỳ kiếm quyết đặc thù nào để tăng phúc uy

năng của Ti Vũ kiếm vực.

Cũng may tu vi của Trần Đạo Huyền thấp hơn đối phương một tầng, hơn

nữa đối phương có linh giáp cấp bốn hộ thể.

Nếu không một kiếm xuất kỳ bất ý vừa rồi kia, có khi trực tiếp lấy luôn

mạng nhỏ của đối phương

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play