Nhìn Trần Phúc Sinh bên cạnh, Trần Đạo Huyền dặn dò:

- Phúc Sinh, ngươi xem chăm sóc cho các quân sĩ.

- Vâng, thiếu tộc trưởng.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền trừng mắt nhìn hắn một cái:

- Trong quân đội, gọi là quân chức của ta.

- Vâng, chủ tướng!

Trần Phúc Sinh lấy quyền đấm ngực, hướng Trần Đạo Huyền hành một quân

lễ.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, độn quang chợt lóe lên, bay về phía đám người

Trì Dao tiên tử truyền tống tới trước.

Chuyến đi này của Trấn Nam quân mượn đường Lâm Vũ tiên thành, là vì

mau chóng thu phục Trấn Nam Quan, cũng là vì tạo bất ngờ cho quân địch đóng

quân ở Trấn Nam Quan.

Dù sao, bất kể là Càn Nguyên Kiếm Tông hay là Huyền Thanh đạo minh,

đều lẫn nhau thành lập gián điệp ám tử ở sào huyệt của đối phương.

Trấn Nam quân điều động nhân viên quân sự với quy mô như vậy, không có

khả năng giấu được ám tử của Huyền Thanh đạo minh.

Càn Nguyên Kiếm Tông cũng biết điểm này, cho nên dứt khoát binh quý

thần tốc, trực tiếp mượn đường Lâm Vũ tiên thành.

Lại từ Lâm Vũ tiên thành trực tiếp tiến về Trấn Nam Quan.

Như vậy sẽ tiết kiệm được mấy tháng từ Vạn Tinh Hải chạy tới Trấn Nam

Quan.

Địch nhân cho dù biết được Trấn Nam quân xuất phát từ Lâm Vũ tiên thành,

muốn phái viện quân chạy viện Trấn Nam Quan, ít nhất cũng phải hao phí một

đoạn thời gian không ngắn.

Mà trong khoảng thời gian này, chính là cơ hội Trấn Nam quân đoạt lại Trấn

Nam Quan.

......

Phía trước.

Một đám Kim Đan chân nhân do Trì Dao tiên tử cầm đầu, tề tụ một chỗ.

Nhìn thấy độn quang của Trần Đạo Huyền, mọi người đều chủ động chắp

tay với hắn.

- Trần đạo hữu tới rồi.

- Trần đạo hữu, còn chờ mình ngươi.



- Trần đạo hữu...

Trong đám người, cùng với Trì Dao tiên tử, tổng cộng bảy vị Kim Đan chân

nhân, đều chủ động chào hỏi Trần Đạo Huyền.

Các đồng liêu nhiệt tình như thế, Trần Đạo Huyền cũng không lên mặt, lúc

này chắp tay đáp lễ với mọi người.

Sau khi chào hỏi.

Trần Đạo Huyền nhìn về phía thống soái của Trấn Nam quân, cũng chính là

Trì Dao tiên tử, hỏi:

- Quân soái, kế tiếp chúng ta trực tiếp xuất kích, hay là nghỉ ngơi hồi phục

một chút rồi mới hành động?

Nghe vậy, Kim Đan chân nhân còn lại cũng nhìn về phía Trì Dao tiên tử, đều

đang chờ nàng ra quyết định.

Trì Dao tiên tử ngưng mi suy tư một lát, nhìn quanh mọi người nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, trực tiếp tiến quân về Trấn Nam Quan!

Nghe thấy như vậy.

Một vị tu sĩ Kim Đan mặc lam sắc linh giáp, tay cầm một thanh trường

thương thấp giọng nói:

- Thiếu tông chủ, chúng ta nếu đã tới Lâm Vũ tiên thành rồi, mà lại không

bái kiến Lâm Vũ chân quân, có thể hay không...

Nào ngờ Trì Dao trừng mắt nhìn hắn một cái, nghiêm túc nói:

- Lương tướng quân, trong quân xin hãy gọi quân chức của ta!

- Vâng, quân soái.

Chủ tướng họ Hàm cười khổ chắp tay.

Trì Dao tiên tử lắc đầu nói:

- Binh quý thần tốc, sau khi đánh hạ được Trấn Nam Quan, ta sẽ tự mình

thỉnh tội với Lâm Vũ chân quân, tin tưởng chân quân sẽ hiểu được một nổi khổ

tâm của ta.

Nghe được lời này, mọi người nhao nhao gật đầu.

Lâm Vũ chân quân là chân quân đứng đầu duy nhất trong Càn Nguyên Kiếm

Tông, mà lại trấn thủ lâu dài ở Xuất Vân quốc.

Vị Lâm Vũ chân quân này cũng không tham dự vào cuộc tranh giành phe

phái của Càn Nguyên Kiếm Tông, phong bình của hắn không chỉ cực tốt ở trong

Càn Nguyên Kiếm Tông, thanh danh trong quần thể tu sĩ Vạn Tinh Hải cũng rất

lớn.

So sánh với đám người Trấn Hải Điện điện chủ, hơn bốn trăm năm Lâm Vũ

chân quân vẫn tọa trấn Lâm Vũ tiên thành, chân quân đứng đầu trường kỳ ngự

địch bên ngoài, càng làm cho đông đảo tu sĩ Vạn Tinh Hải kính nể.

ễ ế ồ ế ế

- Chuyện không nên chậm trễ, nếu các ngươi đã đồng ý trực tiếp tiến quân,

vậy thì mỗi người thống lĩnh quân sĩ, chuẩn bị xuất phát đi!

- Vâng, quân soái!

Mọi người nhao nhao chắp tay với Trì Dao tiên tử.

Chờ mọi người tản đi, Trì Dao tiên tử nhìn về phía Trần Đạo Huyền bị nàng

lưu lại, nhẹ nhàng thi lễ nói:

- Trần đạo hữu, những lời thiếp thân nói trước kia, kính xin đạo hữu không

nên để ở trong lòng.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền biết Trì Dao đang suy nghĩ cái gì.

Lần này thu phục Trấn Nam Quan, hắn mới là chủ lực tuyệt đối.

Đừng nhìn Trì Dao tiên tử cùng với Kim Đan chân nhân khác cộng lại có tới

bảy vị, trong tu sĩ Thương Châu chỉ tới một vị tu sĩ Kim Đan.

Nhưng hàm lượng vàng của một vị tu sĩ Kim Đan này, so với đám người Trì

Dao tiên tử, Trần Đạo Huyền còn mạnh hơn bảy người này cộng lại.

Điều này.

Bất luận là Trì Dao tiên tử hay là Kim Đan chân nhân khác, trong lòng đều

vô cùng rõ ràng.

Nếu không phải Trì Dao tiên tử đích xác cần phần công lao thu phục Trấn

Nam Quan này, lấy ý niệm tu tiên giới cường giả vi tôn, Trần Đạo Huyền mới là

người nên đảm nhiệm chủ soái của Trấn Nam quân.

Hơn nữa Trần Đạo Huyền đảm nhiệm chủ soái của Trấn Nam quân, sĩ khí

trong quân cũng sẽ càng thịnh.

Bởi vì quân sĩ Trấn Nam quân, tuyệt đại bộ phận đều là tu sĩ Thương Châu.

Mà đối với tu sĩ Thương Châu thì thanh danh của Trần Đạo Huyền, lớn hơn

thiếu tông chủ Trì Dao tiên tử không biết bao nhiêu lần.

Nhất là sau khi Trì Dao tiên tử đột phá Kim Đan kỳ, biến mất khỏi vị trí

đứng đầu Tử Phủ Thiên Kiêu bảng, thanh danh của nàng ở Thương Châu đã nhỏ

hơn.

Nhìn vị nữ tử dáng người yểu điệu, khuôn mặt khuynh thành trước mặt này,

Trần Đạo Huyền cười nhạt nói:

- Tiên tử yên tâm, thu phục Trấn Nam Quan không chỉ là nguyện vọng của

ngươi, cũng là nguyện vọng của tại hạ.

Nghe nói như vậy, Trì Dao tiên tử nhoẻn miệng cười, gật đầu nói:

- Như thế, thiếp thân đa tạ Trần đạo hữu.

- Nên là như vậy, cần gì phải nói lời cảm ơn.

Trần Đạo Huyền chắp tay nói:

- Nguyện ngày sau cùng tiên tử ở Trấn Nam Quan không say không về.

- Mượn cát ngôn của ngươi.

Trì Dao tiên tử cười nói.

- Cáo từ.

Dứt lời, Trần Đạo Huyền độn quang chợt lóe, biến mất trước mặt Trì Dao

tiên tử.

......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play