Bảy đại thần tướng trong miệng hắn chính là bảy gã tán tu Kim Đan mà

Nguyên Thần Chân Quân bỏ ra cái giá lớn mời chào, chỉ có điều những Kim

Đan tán tu này chỉ phụ trách trấn thủ Nguyên Thần Tiên thành.

Về phần những chuyện mạo hiểm khác, những tán tu Kim Đan này chưa

chắc đã nghe phân phó.

Nào ngờ.

Khương Tổ Nhất vừa nghe thấy Thích Quảng Hiếu muốn cho bọn họ mượn

tiền, không chỉ không tức giận, ngược lại còn cười tủm tỉm nói:

-Nguyên Thần Tiên thành các ngươi thật sự nguyện ý cho Khương gia ta

mượn tiền?

Nghe vậy.

Sắc mặt Thích Quảng Hiếu hơi chậm lại, hắn không nghĩ tới vị Khương gia

thất trưởng lão này, đường đường là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ lại không cần da mặt

như vậy, làm ra chuyện đánh rắn dập đầu như vậy.

- Hừ!

Thích Quảng Hiếu đen mặt, quay đầu đi không muốn nói chuyện với hắn.

Nhìn bộ dáng bị tức giận này của hắn, Khương Tổ Nhất nhất thời nở nụ

cười.

Mặc dù Nguyên Thần Tiên thành có cừu oán với Khương gia, nhưng cũng

không tính là đại họa tâm phúc của Khương gia.

Dù sao Nguyên Thần Tiên thành chỉ có một tòa Tiên thành. Phạm vi thế lực

của nó chẳng qua chỉ là một chút địa giới giữa tam châu, thậm chí còn chưa tới

một phủ.

Nguyên Thần Tiên thành phồn hoa là nhờ cổ tức do mấy ngàn vạn nhân

khẩu tán tu mang đến.

Không có những tán tu này, Nguyên Thần Tiên thành chẳng là cái thá gì.

Nói cho cùng đám tán tu đều là một đám người gió chiều nào nghe chiều đó,

là quần thể không đáng tin cậy nhất trong Tu Tiên giới này.

Đây là nguyên văn của Khương lão tổ, Khương Tổ Nhất cũng cho rằng như

vậy.

Trong Tu Tiên giới.

Không có bất kỳ thế lực đỉnh cấp nào hoàn toàn do tán tu tạo thành.

Bởi vì nói đến cùng thì tán tu chính là một đám người có lợi liền đến, không

có chỗ tốt liền đi, ngươi trông cậy vào đám người này có thể vì nhau mà không

màng sinh tử, căn bản là chuyện không có khả năng!

ầ ổ ồ ồ ấ

Quy mô của Nguyên Thần Tiên thành nhìn như khổng lồ, ngồi trên mấy

ngàn vạn tán tu nhân khẩu, nhưng nhiều tán tu như vậy, có bao nhiêu người dám

nói mình cùng tồn vong với Nguyên Thần Tiên thành?

E rằng ngay cả một phần nghìn cũng không có.

Đây cũng là nguyên nhân rõ ràng số lượng tán tu trong giới tu hành là nhiều

nhất, nhưng cũng là nguyên nhân không có thành tựu nhất.

Thích Quảng Hiếu bị Khương Tổ Nhất sặc một cái, đang cảm thấy trong

lòng không thuận lợi, nhìn thấy hơn mười đạo độn quang hướng hắn bay tới.

Nhìn kỹ, phát hiện người dẫn đầu là Chu Mộ Bạch và Trần Đạo Huyền.

Thích Quảng Hiếu lập tức dẫn người của Nguyên Thần Tiên thành tới

nghênh đón.

Lần trước Nguyên Thần Tiên thành cùng tu sĩ Thương Châu hợp tác qua một

lần ở Chân Tiên Nguyên Giới, Chu Mộ Bạch còn tiếp nhận Nguyên Thần Chân

Quân thuê với giá trên trời.

Dù cho Nguyên Thần Chân Quân nhìn sai về Trần Đạo Huyền, nhưng sau

khi ra khỏi Chân Tiên Nguyên Giới vẫn tiêu phí một trăm hai mươi giọt Tạo

Hóa Lực, để mua một tấm đại đạo thạch bia.

Vì vậy, mối quan hệ giữa hai bên rất là tốt.

Thích Quảng Hiếu, cách đây không lâu đi Thái Châu, Trần Đạo Huyền miễn

cưỡng gặp qua đối phương được vài lần.

Chẳng qua lúc trước hắn vẫn đứng ở phía sau Nguyên Thần Chân Quân,

ngược lại chưa từng nói chuyện cùng mọi người lần nào.

- Chu đạo hữu, Trần đạo hữu, hai vị dạo này vẫn khỏe chứ!

Thích Quảng Hiếu nhìn thấy hai người Trần Đạo Huyền, vội vàng nhiệt tình

chào hỏi.

- Thích tiền bối khách khí.

Trần Đạo Huyền và Chu Mộ Bạch chắp tay về phía Thích Quảng Hiếu.

Khương Tổ Nhất ở một bên vừa thấy bộ dáng "quen thuộc" của song

phương, ngược lại cũng không có ý tiến lên chào hỏi, mà là biểu hiện vô cùng

cao lãnh.

Nhưng một vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như vậy ở trước mắt, Trần Đạo Huyền

cùng Chu Mộ Bạch đương nhiên không thể thất lễ.

Nhao nhao chắp tay nói với Khương Tổ Nhất:

- Khương chân nhân!

- Ừ.

Khương Tổ Nhất ôn hòa hướng hai người cười cười.

Nói thật, chỉ dựa vào cảm giác đầu tiên của cá nhân hắn, Trần Đạo Huyền có

cảm giác đối với vị Khương Tổ Nhất tốt hơn một chút.

ố ấ ố

Bởi vì đối phương đúng mực, phân tấc vô cùng tốt, không ỷ vào tu vi cao

lãnh nhãn mà đối đãi, lại không biểu hiện quá mức nóng bỏng.

So sánh.

Ở phương diện này, Thích chân nhân kém hơn nhiều.

Chỉ là Trần Đạo Huyền cũng có thể lý giải, vị Thích Quảng Hiếu này quanh

năm trà trộn trong tán tu, so với con cháu gia tộc, trên người càng nhiều một cỗ

thói quen dân gian.

Đối với hai vị đột nhiên tới Thương Châu này, trong lòng Trần Đạo Huyền

cũng mơ hồ có suy đoán.

Hoặc là nói... Ít nhất cũng hắn khẳng định được ý nghĩ của Khương gia.

Bởi vì lúc trước ở ngoài Chân Tiên Nguyên Giới, đại trưởng lão của Khương

gia đã từng ném cành ô liu về phía hắn, chẳng qua bị Trần Đạo Huyền cự tuyệt.

Trần gia kết minh cùng Khương gia, chỉ có thể trở thành phụ thuộc.

Hơn nữa, Trần Đạo Huyền cảm thấy dã tâm của Khương gia vô cùng lớn.

Bề ngoài là kết minh với Trần gia, kì thực là mưu đồ Thương Châu!

Kỳ thật dã tâm lớn hơn nữa, Trần Đạo Huyền ngược lại cũng không cảm

thấy gì, bởi vì dã tâm của hắn có thể còn lớn hơn.

Trần Đạo Huyền muốn thành tiên!

Mấy chục vạn năm này ở Tu Tiên giới đều không người độ kiếp thành tiên,

có thể nói loại dã tâm này đã đột phá tận chân trời!

Trước mắt lấy tài nguyên của giới này, muốn cung dưỡng ra một vị Đại

Thừa Chân Tiên, có khi thật phải nâng toàn giới lực mới có thể làm được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play