Trong doanh trại của tu sĩ nhân tộc.

Trước một động phủ gần rìa hẻm núi.

Hai đạo độn quang giáng xuống, hai người này chính là Trần Phúc Sinh và

Trương Huyền Lăng.

- Tại hạ Trương Huyền Lăng, có việc cầu kiến Trì Dao tiên tử.

Chờ một lúc.

Một nữ tử dáng người trác tuyệt, mặc một bộ tiên y màu tím nhạt, cầm tiên

kiếm màu trắng, chậm rãi từ trong động phủ đi ra.

Nhìn thấy Trương Huyền Lăng cùng với một tu sĩ Tử Phủ sơ kỳ trẻ tuổi ở

phía sau hắn, Trì Dao tiên tử khẽ nhíu đôi mi thanh tú, nói:

- Chuyện gì?

Trương Huyền Lăng không dám chậm trễ, nói lại sự tình một cách rõ ràng.

- Trần Đạo Huyền?

lúc này Trì Dao tiên tử nhớ tới vị kiếm tu đã để lại ấn tượng rất sâu sắc cho

nàng.

- Ngươi nói Trần Đạo Huyền không tiến vào phương giới vực này?

- Chính xác.

Trương Huyền Lăng chắp tay nói.

- Không thể nào!

Trì Dao tiên tử quả quyết nói,

- Trong tay hắn có pháp khí Di Trần Phiên, luận về năng lực chạy trối chết,

hắn đương nhiên là đệ nhất ở Chân Tiên Nguyên Giới này.

Nghe thấy như vậy.

Trần Phúc Sinh phía sau Trương Huyền Lăng sắc mặt trắng bệch, hắn tiến

lên một bước, lấy ra một cây linh phiên màu xanh từ trong túi trữ vật.

- Vãn bối Trần gia Trần Phúc Sinh, gặp qua Trì Dao tiên tử.

Nhìn thấy Di Trần Phiên trong tay Trần Phúc Sinh, Trì Dao tiên tử ngẩn

người, đôi môi anh đào nhỏ khẽ mở ra, thở dài nói:

- Hắn đưa bảo vật này cho ngươi?

- Đúng vậy.

Trần Phúc Sinh chua xót nói.

- Thôi được rồi, theo ta đi doanh trại Khương gia xem một chút đi.

- Đa tạ Trì Dao tiên tử!

Nghe vậy, vẻ mặt Trần Phúc Sinh kích động.

......

Nửa canh giờ sau.

Doanh trại của Khương gia.

Khương Trần Dạ tự mình đi cùng đám người Trì Dao tiên tử dạo một vòng

trong doanh trại, mỉm cười nói:

- Thiếu tông chủ, vị Trần đạo hữu mà ngài nói quả thật không ở doanh trại

Thái Châu và Cảnh Châu ta, có lẽ ngươi nên đi doanh trại Thương Châu tìm

tiếp?

Trì Dao tiên tử còn chưa mở miệng, Trần Phúc Sinh liền vội vàng nói,

- Ta chính là từ doanh trại Thương Châu đi ra, thiếu tộc trưởng cũng không ở

doanh trại đó.

- Vậy thì ta không rõ ràng,

Khương Trần Dạ lắc đầu,

- Dù sao, tu sĩ Nhân tộc ta tổn hại gần năm ngàn người ở nhân giới.... Xin

đạo hữu hãy nén bi thương.

Nghe nói như vậy, Trần Phúc Sinh không khỏi nắm chặt nắm đấm.

Nhìn theo đoàn người Trì Dao tiên tử rời đi, Khương Trần Dạ vẫn chưa để

việc này ở trong lòng, theo hắn thấy, sống chết của người thừa kế chức vị tộc

trưởng của một tiểu gia tộc ở Thương Châu, căn bản không có tư cách được hắn

để ở trong lòng.

Đối với Khương Trần Dạ, sự kiện quan trọng nhất lúc này, chính là nghênh

chiến liên quân được tạo thành từ Tam ĐạiYêu Quốc.

tuy rằng tu sĩ Nhân tộc chiếm ưu thế về lực lượng đỉnh cấp, nhưng khi mà

một lượng lớn giới yêu Thanh Khâu Yêu Quốc gia nhập vào liên quan Tam

ĐạiYêu Quốc, thực lực tổng hợp của giới yêu lại được tăng cường thêm một

đoạn.

Đã mơ hồ hình thành tư thái nghiền ép đối với tu sĩ nhân tộc.

Nếu chúng nó ồ ạt tấn công, tình hình đó...

Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Khương Trần Dạ liền cảm thấy một trận phiền

não, hắn thậm chí ngay cả cái chết của đệ đệ ruột của mình, đều không có thời

gian để ý đến chứ còn nói gì mà bi thương, nào còn quản sống chết của một tu

sĩ Trúc Cơ xa lạ.

Giữa không trung.

Trì Dao tiên tử nhìn theo Trần Phúc Sinh thất hồn lạc phách rời đi, quay đầu

nói với Trương Huyền Lăng:

ẩ ố ế ế ế

- Chuyện này tạm thời bỏ qua đi, ngươi chuẩn bị tốt cho trận chiến kế tiếp

đi, trận chiến này nếu thua...

Nói xong, Trì Dao tiên tử lắc đầu.

Trương Huyền Lăng đương nhiên hiểu rõ trận chiến này có ý nghĩa gì đối

với tu sĩ Nhân tộc, chẳng qua làm cho người ta tuyệt vọng hơn chính là, một

phương tu sĩ nhân tộc bị vây ở vào hoàn cảnh bất lợi tuyệt đối.

Không tính đến lực lượng đỉnh cấp.

Liên quân do Tam ĐạiYêu Quốc tạo thành. Tổng cộng có hơn ba ngàn Tử

Phủ đại yêu, mà bên tu sĩ nhân tộc, tổng cộng số lượng tu sĩ Tử Phủ cũng chỉ

mới hơn một ngàn người.

So sánh với giới yêu, chênh lệch gần gấp ba lần.

Chênh lệch số lượng cực lớn như vậy, đã không thể dựa vào một mình Trì

Dao tiên tử là có thể san bằng.

Dù sao, dù Trì Dao tiên tử có mạnh mẽ đến đâu, thì cũng không mạnh đến

mức có thể trong nháy mắt miểu sát hai đại yêu vương.

Còn một phương giới yêu, chỉ cần hai đại yêu vương Huyết Ngục, Khánh

Hợp cộng thêm mấy vị Tử Phủ đại yêu đỉnh cấp như Xích Linh, là có thể kiềm

chế Trì Dao tiên tử đệ nhất Tử Phủ Thiên Kiêu bảng này.

Không có Trì Dao tiên tử áp chế, tu sĩ Tử Phủ khác gần như không có uy

hiếp đối với giới yêu.

Giới yêu hoàn toàn có thể dựa vào ưu thế số lượng, hoàn toàn xơi tái 1000 tu

sĩ Tử Phủ này.

Tựa như ở địa giới giới vực, Thanh Khâu Yêu Quốc dựa vào ưu thế số lượng

của Tử Phủ đại yêu, ăn sâu vào hai Đại Yêu Quốc Sư Đà, Đại Nguyên vậy.

Nhìn thấy vẻ u buồn trong mắt Trì Dao tiên tử, Trương Huyền Lăng đem bi

thương trong lòng xóa đi, chắp tay, trịnh trọng nói:

- Thiếu tông chủ yên tâm, tại hạ định sẽ liều chết một trận!

Trì Dao tiên tử không nói gì, chỉ hơi gật gật đầu.

Trương Huyền Lăng lại chắp tay, lập tức thân hóa độn quang rời đi.

- Ngươi... Chết rồi sao?

Một tiếng thở dài sâu kín, Trì Dao tiên tử cũng hóa thành độn quang rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play