Ngày hôm sau.

Trong doanh trại của liên quân khu vực phòng thủ phía tây.

Một nhóm quân tốt tiếp theo xếp hàng về phía nơi phát quân lương.

Nhìn từ trên cao.

Sáu điểm phát hành quân lương, hàng trước hàng sau như đội sáu trường

long.

- Cái gì vậy? Không phải là phát linh thạch sao? Sao lại gửi cho ta một mảnh

giấy?

Một quân tốt tính tình nóng nảy, sau khi cầm được năm tờ linh thạch tệ một

trăm mệnh giá trong tay, sau đó bộc phát ra.

- La hét cái gì? Không có mắt hả?

Trước mặt hắn, người phụ trách phát hành quân lương chính là một vị tu sĩ

Trúc Cơ sơ kỳ, giờ phút này khí thế Trúc Cơ kỳ đè lên người tên quân tốt luyện

khí hậu kỳ này, suýt nữa không đè đối phương xuống.

Lúc này Tên quân tốt gây sự mới bình tĩnh lại.

Hướng về phía quan trưởng phát ra quân lương, chắp tay nói:

- Đại nhân thứ lỗi, thuộc hạ cũng không phải cố ý, chỉ là nhất thời trong lòng

phẫn nộ.

Thấy quân tốt này tâm tình ổn định lại, tên tu sĩ Trúc Cơ phát ra quân lương

này khẽ gật đầu, chỉ vào bảng văn cách đó không xa nói:

- Biết chữ đi tự mình đi xem.

Nói xong.

Không để ý tới quân tốt luyện khí hậu kỳ này, bắt đầu phát lương quân lương

cho quân tốt phía sau.

Niếp Trọng là một gã tán tu luyện khí hậu kỳ ở Quảng An phủ.

Hắn ban đầu là một vị linh thực phu trên rất nhiều linh mạch của Chu gia.

Nói cách khác.

Cũng chính là hộ gia tộc Chu gia, chẳng qua là hộ gia tộc này là trồng linh

điền cho Chu gia.

Lại nói tiếp, linh thạch mà Niếp Trọng quanh năm kiếm được, còn chưa chắc

nhiều hơn tán tu thúc đẩy phàm nhân làm ruộng.

Sau đó.

Dương gia dẫn đầu thành lập Quảng An Tiên Minh, kiến tạo linh mạch trong

phạm vi vạn dặm hải vực Kim Ô Đảo.

ồ ế ề

Và mời tán tu đồng đạo bên ngoài đến những hòn đảo này mở linh điền

trồng linh dược.

Điều này làm cho Niếp Trọng đã sớm không chịu nổi áp bách của Chu gia

hưng phấn không thôi.

Nhanh chóng thu thập đồ đạc, trước tiên liền chạy đến địa giới Quảng An

Tiên Minh.

Đáng tiếc.

Ngày tốt còn chưa tới, qua một hai năm, thi triều đảo Liên Hoa bùng nổ.

Sự hủy diệt của Triệu gia - Đại tộc Quảng An phủ, làm cho tất cả tán tu

Quảng An phủ đều âu sầu trong lòng, Niếp Trọng chỉ là một tu sĩ luyện khí hậu

kỳ, tự nhiên cũng sợ hãi đến cực điểm.

Khoảng thời gian đó, thậm chí ban đêm hắn tu luyện cũng sẽ nghi thần nghi

quỷ, sợ đảo của mình cũng sẽ bị vật âm tà xâm lấn như Triệu gia.

Cũng may sau đó Chu gia dẫn đầu thành lập liên quân Phủ Quảng An, phân

định năm đại phòng khu để bảo vệ sự ổn định của toàn bộ Quảng An phủ.

Lần này, những tán tu hoảng sợ bất an rốt cục cũng thấy có người lãnh đạo.

Trong đó cũng bao gồm Niếp Trọng.

Niếp Trọng trước tiên đã gia nhập liên quân Quảng An phủ, hắn thấy trong

liên quân Quảng An phủ không thể nghi ngờ là an toàn nhất, bởi vì trong liên

quân có tu sĩ Tử Phủ tọa trấn.

Những con tôm nhỏ Luyện Khí kỳ như bọn hắn, tự nhiên cảm giác an toàn

vô cùng.

Chỉ có điều đáng tiếc duy nhất là hắn không được phân công vào khu trung

phòng.

Bởi vì khu trung phòng là chỗ của Chu gia tộc, lấy thực lực của Chu gia, nơi

đó không thể nghi ngờ là nơi an toàn nhất Quảng An phủ.

Bất quá được phân đến tây phòng khu cũng tốt, tuy rằng tây phòng khu thực

lực yếu nhưng cũng không phải không có ưu điểm.

Đó chính là khả năng khu tây phòng ngự cách đông phòng khu xa nhất, bị

thi triều đảo Liên Hoa công kích là ít nhất.

Hơn nữa, Trần gia ở khu tây phòng cũng bồi dưỡng linh mạch để tán tu mở

linh điền, trồng linh dược ở đảo gần đảo Hồng Sam.

Lần này.

Tâm tư Niếp Trọng hoàn toàn ổn định lại.

Hắn đã vì tương lai, đã chuẩn bị tốt, trước tiên phục vụ trong liên quân tây

phòng khu đợi đến khi phục vụ xong, trong tay hắn hẳn là sẽ tích lũy một khoản

linh thạch không nhỏ.

Đến lúc đó.

ắ ố ồ ấ ề

Hắn đi linh mạch bốn phía đảo Hồng Sam, thuê đất canh tác linh điền, dù

sao cũng dùng tay nghề linh thực phu của hắn mở linh điền, chỉ là món khai vị

đơn giản.

Theo hắn biết, linh mạch mà Trần gia bồi dưỡng xung quanh đảo Hồng Sam

không chỉ có phẩm giai cao tới cấp hai.

Hơn nữa chi phí thuê đất cũng thấp hơn Quảng An Tiên Minh và Chu gia rất

nhiều.

Tính toán như vậy.

Tương lai hắn không chỉ có thể mở linh điền, thậm chí còn có đủ linh thạch

đi trồng linh dược có giá trị kinh tế cao hơn.

Ngay khi hắn mang theo khát vọng chuẩn bị nhận được khoản tiền quân

lương đầu tiên trong đời, lại phát hiện mình chỉ nhận được năm tờ tiền giấy!

Tiền giấy nào?

Đây là năm tờ phù giấy!

Tuy rằng hắn không biết năm tấm bùa này được chế tạo từ loại vật liệu gì,

nhưng Niếp Trọng trước kia vẫn nhạy bén ngửi được hương vị linh thực trên

bùa này.

Dùng năm tờ giấy phù liền muốn tham ô quân lương mà hắn vất vả tuần tra

một năm.

Tại thời điểm này.

Niếp Trọng bộc phát ra lửa giận cùng khuất nhục bị đại gia tộc áp bách mấy

năm.

Nhưng còn không đợi hắn cứng rắn mấy giây, dưới khí thế áp bách của tu sĩ

Trúc Cơ kỳ, hắn lại trong nháy mắt giật mình.

Ngượng ngùng dựa theo chỉ thị của vị thượng quan Trúc Cơ kia, nhìn giải

thích trên bảng văn ở một bên, Niếp Trọng hiểu được tiền giấy trong tay rốt

cuộc có tác dụng gì.

- Có thể đến Ngân hàng Trung ương Trường Bình ở Quan Hải Tiên Thành

đổi linh thạch? Còn có thể trực tiếp tiêu thụ trong cửa hàng ở Quan Hải Tiên

Thành? Thật hay giả?

Niếp Trọng lẩm bẩm nói.

- Nhanh đi, lỡ mà đi trễ, có khi linh thạch trong Trường Bình ngân hàng

trung ương đều bị đổi xong.

- những đại nhân vật làm ra loại tiền giấy này, khẳng định là do linh thạch

không đủ phát ra quân lương, chơi ra trò mới.

- Nhanh! Chúng ta nhanh qua!

- ......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play