- Tộc trưởng!

Nơi xa, một đạo độn quang bay tới vị trí của Trần Đạo Huyền.

Chính là Trần Đạo Sơ.

Sự vụ của Trần gia ở Huyền Hoàng giới tuy do Lạc Li quản lý, nhưng các bộ

phận liên quan đến công nghiệp vẫn do Trần Đạo Sơ phụ trách.

Trong mắt người Trần gia, Huyền Hoàng giới là thế giới Trần Đạo Huyền

mở ra, tương lai khẳng định là chỗ căn cơ của Trần gia, tự nhiên phải dụng tâm

kinh doanh.

Vì thế, ngoại trừ Trần Đạo Liên và một số ít tu sĩ đạo tự bối của Trần gia tọa

trấn tổ địa ở Vạn Tinh Hải, đa số các tử đệ Trần gia các thế hệ mới sau này đều

chuyển đến Huyền Hoàng giới.

Nhất là viện nghiên cứu pháp khí Trần gia, gần như dời đi hết sạch.

Vì thế, Trần gia không thể không ở giữa Vạn Tinh Hải và Huyền Hoàng

giới, thành lập một tòa truyền tống trận quy mô lớn để đả thông giao thông của

Huyền Hoàng giới và Vạn Tinh Hải.

- Đạo Sơ.

Thấy Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Huyền cười chào hỏi.

Cổ Kiếm thiên tôn cùng các chủ Truyền Bảo các ở một bên đều không nói gì

cả, dù sao tu vi của Trần Đạo Sơ chỉ có Kim Đan kỳ, ngay cả Nguyên Anh cũng

không tới, trong mắt hai người hắn thật sự có chút quá thấp.

Bất quá Cổ Kiếm thiên tôn cũng biết, tộc nhân Trần Đạo Huyền đều xuất

thân từ Phượng Vẫn giới.

Mà tuyệt đại bộ phận tài nguyên Phượng Vẫn giới đều cung cấp tu sĩ nội

vực, tu sĩ Phượng Vẫn giới tu vi thấp là có thể lý giải.

Sau khi chào hỏi một tiếng, Trần Đạo Huyền giới thiệu cho Trần Đạo Sơ:

- Hai vị này là Cổ Kiếm thiên tôn và các chủ Truyền Bảo các của Quảng

Nguyên giới!

Thiên Tôn! Các chủ Truyền Bảo các!

Trong lòng Trần Đạo Sơ tựa như sét đánh giữa trời quang.

Trần Đạo Huyền thăng cấp Thiên Tôn, hiện tại đã trở thành đại sự hàng đầu

của Phương Bắc tiên vực, thậm chí cả Phượng Vẫn giới vẫn đang không ngừng

nghị luận.

Vô số thế lực tu hành đang tìm hiểu tin tức về Trần Đạo Huyền, ngay cả

Tiên Minh phương Bắc do Trần Đạo Huyền đảm nhiệm minh chủ, cũng trở

thành thế lực lớn số một Phượng Vẫn giới.

Từ sau khi Vô Cực tiên môn bị Thiên Tôn thành phạt phá sơn môn, Tiên

Minh phương Bắc lại càng mơ hồ có xu thế trở thành thế lực đệ nhất Phượng

Vẫn giới.

Về phần gia tộc của Trần Đạo Huyền lại càng bay lên cành cây biến thành

phượng hoàng, trở nên nóng bỏng.

Trong lòng mọi người đều rõ ràng, Tiên Minh phương Bắc cùng với Trần gia

đạt được tất cả đều là dựa vào Trần Đạo Huyền, chứ không phải thế lực của

Tiên Minh phương Bắc thật sự lớn đến mức thế lực khắp Phượng Vẫn giới cúi

đầu xưng thần.

Đối với Trần Đạo Huyền dù đảm nhiệm chức vị minh chủ, nhưng trên thực

tế lại là một đại lão vung tay chưởng quỹ, bọn họ là kính sợ từ nội tâm.

Một tu hành hơn trăm năm liền trở thành tu sĩ Độ Kiếp thiên tôn, loại thiên

tư này, cho dù ở thời đại thượng cổ cũng chưa từng nghe thấy!

So với đệ tử Tiên Minh phương Bắc, trong lòng tu sĩ Trần gia càng thêm tự

hào.

Chẳng qua so với đệ tử Tiên Minh phơi phới, tu sĩ Trần gia thì càng thêm

trầm ổn.

Dù sao ở trong mắt tu sĩ Trần gia, Trần Đạo Huyền đã không khác gì một vị

Thần.

Cho dù có chuyện khó mà tin nổi tiếp tục phát sinh trên người Trần Đạo

Huyền, tu sĩ Trần gia cũng sẽ cảm thấy vô cùng bình thường.

Về phần cao tầng Trần gia kích động qua đi, nội tâm càng có cảm giác cấp

bách.

Đó chính là chênh lệch giữa Trần Đạo Huyền và Trần gia càng lúc càng lớn!

Cho đến bây giờ, tu sĩ Trần gia đã hoàn toàn bỏ đi quan điểm đuổi kịp bước

chân của tộc trưởng về tu vi.

Xét thấy như vậy, lúc này Trần gia điều chỉnh phương hướng chiến lược, nếu

tu sĩ Trần gia về tu vi không theo kịp bước chân tộc trưởng, dù sao cũng phải ở

phương hướng khác lấy được sự coi trọng của Trần Đạo Huyền.

Tập thể cao tầng Trần gia tập trung một phương hướng, đó chính là công

nghiệp hóa!

Đây cũng là chỗ Trần gia khác với tất cả thế lực khác của Phượng Vẫn giới.

Những năm gần đây, Trần gia bao gồm toàn bộ Tiên Minh phương Bắc, đều

tận hết sức bồi dưỡng nhân tài tu tiên có thể thúc đẩy công nghiệp hóa.

Trần Đạo Huyền trước khi rời khỏi Tiên Minh phương Bắc, yêu cầu Tiên

Minh phương Bắc thành lập hệ thống học phủ viện nghiên cứu, đã bị cao tầng

Tiên Minh phương Bắc chế định nghiêm ngặt.

Mà Trần gia chính là người đẩy lớn nhất trong đó!

Lúc mới bắt đầu, bởi vì Trần Đạo Huyền không ra mặt, lúc Trần gia thúc đẩy

chế độ học phủ viện nghiên cứu trong Tiên Minh phương Bắc, còn bị các thế

lực khác cản trở.

Nhưng bởi vì Càn Nguyên Kiếm Tông ủng hộ, cuối cùng những trở ngại này

không thể cản bước được.

Tuy nói hơn mười năm nay Trần Đạo Huyền không ở Trần gia, nhưng thực

lực của Trần gia quả thật là nhà cường đại nhất trong các tông Tây Bắc, bao

gồm cả Càn Nguyên Kiếm Tông.

Bởi vì Trần gia dựa vào, không phải lực lượng tu sĩ, mà là trùng binh!

Một con trùng binh vừa mới được sản xuất ra, thực lực đã sánh ngang với

đạo quân của Thế Giới cảnh. Ở xưởng trùng binh của Trần gia, thời gian trung

bình chỉ cần không đến một chén trà, là đã có thể sản xuất ra một con.

Loại thực lực khủng bố này, để cho không có bất kỳ một thế lực nào trong

Tiên Minh phương Bắc dám mặt ngoài chống đối Trần gia.

Mà Càn Nguyên Kiếm Tông ủng hộ, lại giải quyết vấn đề người Trần gia

không đủ.

Bởi vậy, Tiên Minh phương Bắc vẫn luôn bị Trần gia vững vàng khống chế.

Sau khi Trần Đạo Huyền rời khỏi Tiên Minh phương Bắc, đây cũng là một

trong những tin tức mà hắn cảm thấy tương đối vui mừng.

Trần gia sau khi rời khỏi che chở của hắn, không thể gượng dậy nổi, mà

ngược lại đang nhanh chóng lớn mạnh.

Tuy nói so với thực lực của hắn tăng lên, tốc độ lớn mạnh của Trần gia

không đáng nhắc tới, nhưng trong mắt người ngoài, Trần gia nghiễm nhiên đã

trở thành một bá chủ quật khởi nhanh chóng.

Nghe Trần Đạo Huyền giới thiệu, Trần Đạo Sơ không dám chậm trễ, lập tức

bay lên trước, hướng hai người chắp tay nói:

- Vãn bối Trần Đạo Sơ, gặp qua hai vị tiền bối!

Trần Đạo Sơ!

Cổ Kiếm thiên tôn cùng các chủ Truyền Bảo các nghe được cái tên này, lập

tức hiểu được, người này hẳn là tộc nhân cùng thế hệ với Trần Đạo Huyền.

Chợt cũng chắp tay với hắn, cười nói:

- Đạo hữu hữu lễ.

- Không dám không dám!

Trần Đạo Sơ thụ sủng nhược kinh, liên tục chắp tay.

Tu vi của Trần Đạo Huyền, Trần Đạo Sơ căn bản nhìn không ra, hắn còn

tưởng rằng Cổ Kiếm thiên tôn cùng các chủ Truyền Bảo các chính là hảo hữu

của tộc trưởng, chỉ sợ làm lỡ đại sự cho nên nào dám chậm trễ đâu.

Một bên, Trần Đạo Huyền phất phất tay, nói:

- Không cần khách sáo như vậy, sau này mọi người chính là người một nhà!

- Ách...

ầ ồ

Trần Đạo Sơ nghe nói như vậy, vừa không rõ nguyên nhân, đồng thời trong

lòng cảm nhận được một cỗ áp lực càng thêm lớn.

Cùng Thiên Tôn chưa quen biết trở thành người một nhà, hắn nghĩ cũng

không dám nghĩ tới.

Nhưng nhìn thái độ của hai người này lại như lấy tộc trưởng cầm đầu, Trần

Đạo Sơ nghĩ không ra mấu chốt cho nên không dám nhiều lời, đành phải giữ im

lặng.

Trần Đạo Huyền cũng không giải thích chi tiết, gật đầu nói:

- Đi, trước tiên đến nhà máy trùng binh xem một chút!

- Vâng!

Trần Đạo Sơ chắp tay tuân lệnh.

Sau một khắc.

Bốn người cùng đi tới nhà máy trùng binh mới xây của Trần gia ở Huyền

Hoàng giới.

Dọc theo đường đi, Trần Đạo Sơ vừa đi vừa giới thiệu với mọi người:

- Tộc trưởng, hai vị tiền bối, phía trước chính là nhà máy trùng binh mới xây

dựng của Trần gia chúng ta.

Cổ Kiếm thiên tôn cùng các chủ Truyền Bảo các nhao nhao ngẩng đầu lên,

nhìn về phía nhà máy trùng binh.

Nhà máy to lớn, giống như một con cự thú phủ phục trên đại địa.

Nhưng khác với phong cách kiến trúc của thế giới nội vực và Phượng Vẫn

giới, nhà máy trước mắt là một dạng kiến trúc vuông vắn thấp bé, nhưng bên

trong lại cực kỳ rộng lớn.

Toàn bộ nhà máy trùng binh được chia làm ba bộ phận, một là nhà máy tinh

luyện linh khoáng thạch, một là nhà máy sản xuất khôi lỗi trùng binh, cuối

cùng, là nhà máy chú linh trùng binh.

Ba nhà máy này, tinh luyện linh khoáng thạch, đến chế tạo khôi lỗi trùng

binh, rồi đến cuối cùng chú linh trùng binh, tất cả đều được phân chia ngay

ngắn rõ ràng, hình thành một dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play