Quảng Nguyên giới.

Thiên Tôn sơn, một thân ảnh nhanh chóng chạy từ vị trí đỉnh núi về phía

sườn núi.

Rất nhanh, thân ảnh này liền dừng lại trước một tòa Thiên Tôn phủ ở sườn

núi.

Nhiễm Linh Tịch nhìn Thiên Tôn phủ chiếm diện tích không lớn này, nhanh

chóng đi vào bên trong.

Bước vào Thiên Tôn phủ, cảnh tượng trước mắt chợt biến đổi.

Giống như các Thiên Tôn phủ khác trên Thiên Tôn sơn, bên trong tòa Thiên

Tôn phủ của Trần Đạo Huyền mới xây dựng này cũng ẩn chứa một tòa động

thiên hoàn chỉnh.

Không chỉ như thế, so với Thiên Tôn mới lên cấp khác, động thiên trong

Thiên Tôn phủ của Trần Đạo Huyền, chính là do Giới Nguyên Châu của Yêu

Đình Kim Bằng thần tướng luyện chế.

Luận diện tích động thiên, không hề thua kém Ngũ Hà thiên tôn phủ.

- Woa!

Đến gần Thiên Tôn phủ của Trần Đạo Huyền, Nhiễm Linh Tịch nhất thời

kinh hô thành tiếng.

Với tư cách là chủ nhân của Thiên Tôn phủ, Trần Đạo Huyền tự nhiên là biết

được Nhiễm Linh Tịch đến.

Trong khoảng thời gian đột phá tới Thiên Tôn, Trần Đạo Huyền đặc biệt bận

rộn.

Kiến tạo Thiên Tôn phủ, tiếp dẫn tộc nhân Trần thị ở Phượng Vẫn giới kinh

doanh Huyền Hoàng giới cùng Thiên Tôn phủ, tiếp đãi Thiên Tôn khắp nơi đến

chúc mừng v.v.

Thời gian này, những chuyện phức tạp đến liên tục làm cho Trần Đạo Huyền

sinh ra một cảm giác mệt mỏi hơn tu luyện.

Lại nói tiếp, hắn đích thật là vung tay chưởng quỹ quá lâu rồi.

Từ sau khi Trần gia đi vào quỹ đạo, hắn liền giao toàn bộ cho Trần Đạo Liên

xử lý, về phần Tiên Minh phương Bắc, càng có Phi Thần Tuyết xử lý các sự vụ

giúp hắn.

Chính là bởi vì có người giúp hắn xử lý công việc, Trần Đạo Huyền mới có

thể đặt càng nhiều tinh lực lên trên tu hành.

Nhưng thời gian này, Phi Thần Tuyết không ở bên cạnh, Trần Đạo Liên

không biết gì cả về Quảng Nguyên giới, Trần Đạo Huyền chỉ có thể để cho nàng

và Lạc Li đi an bài tộc nhân Trần thị kinh doanh Huyền Hoàng giới.

ề ầ ầ ề

Về phần sự vật bên Thiên Tôn phủ, hoàn toàn là một mình Trần Đạo Huyền

xử lý.

Nhất là kiến tạo và tiếp đãi Thiên Tôn khắp nơi đến chúc mừng

Đương nhiên, bận rộn thì bận rộn, trong khoảng thời gian này Trần Đạo

Huyền nhận lễ cũng đến mỏi cả tay.

Thiên Tôn khắp nơi tới chúc mừng hắn độ năm lần lôi kiếp liên tục, tự nhiên

sẽ không tay không mà đến.

Trên thực tế, chỉ riêng tiên khí, Trần Đạo Huyền đã thu hơn mười kiện, trong

đó có một kiện càng là tiên khí trung phẩm, phẩm giai so với Hám Thiên phủ

trong tay hắn còn cao hơn.

Tiên khí này tên là Huyền Vũ thuẫn, là một kiện tiên khí thượng cổ bề ngoài

hình mai rùa.

Nghe nói thời đại thượng cổ, thời kỳ nhân tộc đại chiến cùng yêu thú, Nhân

tộc Chân Tiên chém giết một con yêu thú cấp Chân Tiên, dùng mai rùa luyện

chế thành tiên khí này.

Về phần vì sao lại đặt tên Huyền Vũ, đương nhiên chỉ là vì dễ nghe.

Huyền Vũ chân chính, không phải nhân tộc Phượng Vẫn giới có thể trêu

chọc.

Nhiễm Linh Tịch đang thán phục, Trần Đạo Huyền đột nhiên xuất hiện trước

mặt nàng, nhất thời làm nàng giật nảy cả mình.

- Ah! Sao ngươi lại xuất quỷ nhập thần như vậy?

Nhiễm Linh Tịch vỗ ngực làm trạng thái kinh hãi nói.

Trần Đạo Huyền thấy bộ dáng nàng vẫn còn tùy tiện, lắc đầu, cũng không

biện giải nói:

- Nói đi, đến tìm ta làm gì? Khoảng thời gian này ta rất bận, không có thời

gian để đi chơi với ngươi.

Nhiễm Linh Tịch nghe nói như vậy, nhất thời lắc đầu không ngừng:

- Không phải tới tìm ngươi chơi, là cha ta tìm ngươi.

- Ngũ Hà thiên tôn!

Trần Đạo Huyền nghiêm túc đứng lên, hắn mơ hồ đoán được Ngũ Hà thiên

tôn tìm hắn là vì chuyện gì.

......

Trên đỉnh Thiên Tôn sơn.

Ngũ Hà thiên tôn phủ.

Trần Đạo Huyền và Lạc Li cùng nhau bước vào cửa chính Ngũ Hà thiên tôn

phủ.

Hai người nhẹ xe quen đường, rất nhanh liền chạy tới trước động phủ của

Ngũ Hà thiên tôn.

ấ ầ ề

Lập tức, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt Trần Đạo Huyền, chính là

Ngũ Hà thiên tôn.

- Ngũ Hà thiên tôn.

Trần Đạo Huyền cung kính hành lễ.

Mặc dù đã sửa chữa rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Trần Đạo Huyền nhìn thấy

Ngũ Hà thiên tôn, vẫn sẽ cung kính hành lễ.

Dần dà, Ngũ Hà thiên tôn cũng đành mặc kệ.

Mặc dù Ngũ Hà thiên tôn ngoài miệng không nói, nhưng đối với loại cách

làm tôn trọng tiền bối này của Trần Đạo Huyền, trong lòng hắn vô cùng hài

lòng.

- Đạo Huyền, không cần đa lễ,

Ngũ Hà thiên tôn tiến lên đỡ Trần Đạo Huyền, lại nói:

- Lần này ta gọi ngươi tới đây, ngươi hẳn là đoán được vì sao?

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, nói:

- Là vì hội nghị Thiên Tôn sao?

- Chính xác.

Ngũ Hà thiên tôn gật gật đầu:

- Kéo dài ba năm, Cổ Kiếm cùng các phương điều chỉnh lâu như vậy, cuối

cùng cũng có cơ hội triệu tập một hội nghị Thiên Tôn trong Thiên Tôn thành.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền biết vì chuyện của mình, ba năm nay

nhất định Cổ Kiếm thiên tôn đã trả giá rất nhiều.

Không có biện pháp, Thiên Tôn nhân tộc phân bố ở toàn bộ chiến trường

vực ngoại.

Mà chiến trường vực ngoại vực lại vô cùng rộng lớn, chỉ thông báo cho đám

Thiên Tôn trên chiến trường vực ngoại cũng phải cần một khoảng thời gian

không ngắn.

Về phần thông tin phù, ở chiến trường vực ngoại không có chút tác dụng

nào.

Trên chiến trường vực ngoại, có hai cách nhanh nhất.

Đầu tiên là truyền tống thế giới.

Loại thứ hai, là cưỡi quang chu qua lại giữa các đại tiên thành.

Mà mặc dù tốc độ truyền tống thế giới là nhanh nhất, nhưng không thể có

Thiên Tôn nào neo đậu nhiều tọa độ Tiên Thành như vậy.

Đối với mỗi tu sĩ Thế Giới cảnh tầng năm trở lên, tọa độ thế giới đều có giới

hạn.

Ví dụ như Huyền Hoàng giới của Trần Đạo Huyền, phạm vi thế giới của nó

đã mở rộng đến đường kính gần bốn mươi vạn dặm, nhưng cũng chỉ có thể

ồ ế

đồng thời neo ba tọa độ thế giới.

Thiên Tôn giới của Thiên Tôn khác có lẽ phạm vi lớn hơn, neo đậu tọa độ

thế giới càng nhiều, nhưng cũng không nhiều hơn Huyền Hoàng giới.

Bởi vậy, muốn dựa vào truyền tống thế giới của Thiên Tôn giới để nhanh

chóng truyền tin tức là rất khó.

Tổng hợp mà nói, truyền tống thế giới kết hợp với quang chu là phương thức

hiệu quả giao tiếp cao nhất.

Có thể tưởng tượng được, ba năm này Cổ Kiếm thiên tôn phí bao nhiêu tâm

tư vì hắn.

Ngũ Hà thiên tôn chỉ điểm:

- Vì ngươi, Cổ Kiếm hắn đã xuất ra khí lực rất lớn, ngươi phải ghi nhớ ân

tình này của hắn.

Trần Đạo Huyền vội vàng gật đầu:

- Vâng, Thiên Tôn.

Ngũ Hà thiên tôn cười nói:

- Đi thôi, chúng ta cùng đi Thiên Tôn thành.

- Đi Thiên Tôn thành?

Trần Đạo Huyền còn chưa trả lời, Nhiễm Linh Tịch ở một bên hưng phấn

lên:

- Phụ thân, Trần Đạo Huyền, dẫn con đi cùng a!

Thấy Nhiễm Linh Tịch ầm ĩ muốn đi, Ngũ Hà thiên tôn cưng chiều nói:

- Nếu ngươi đã muốn như vậy, gọi mẫu thân cùng tỷ tỷ ngươi, lần này chúng

ta cùng đi!

Nhiễm Linh Tịch nghe nói như vậy, ánh mắt lóe sáng thẳng tắp, lúc này

không quan tâm tới gì nữa, bỏ chạy như một làn khói.

- Đứa trẻ này.

Nhìn Nhiễm Linh Tịch độn quang rời xa, Ngũ Hà thiên tôn cười lắc đầu.

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Tính cách Linh Tịch tiên tử thẳng thắn, ta ngược lại rất là hâm mộ Thiên

Tôn ngài.

Trái phải không có người, Ngũ Hà thiên tôn hơi đùa giỡn:

- Nếu đã hâm mộ như vậy, ngươi và hai vị đạo lữ của ngươi còn không sinh

thêm mấy đứa, nếu cảm thấy tu vi chúng ta khó có thể sinh hạ hậu đại, ta có thể

giúp ngươi xin vài linh dược từ mấy vị hảo hữu của ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play