“Cô Hàn?” Tôi nhẹ nhàng gọi. Thực ra tôi gọi cô Hàn là vì quá xấu hổ và căng thẳng không biết nên gọi như thế nào. Gọi là Hàn Tuyết thì quá xa lạ, gọi là Tuyết Nhi thì quá mập mờ, nhưng sau khi gọi là cô Hàn, thì tôi thực sự cảm thấy có một loại kích thích khác. Sau khi gọi cô ấy không cử động, tôi nghĩ cô đã ngủ rồi.
Tôi nhẹ nhàng bước đến bên giường và ngồi xuống, nói tôi không lo lắng thì là nói dối, nói tôi không hưng phấn cũng là nói dối, nhưng sau khi tôi thật sự ngồi xuống chiếc giường này, tất cả những tạp niệm lại biến mất, chỉ còn lại sự yên tĩnh, giữa việc muốn có được cô ấy hay muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa hai người, tôi chọn vế sau. Hàn Tuyết trong lòng tôi như đóa sen trắng, tôi không muốn bông hoa này dính một chút vết nhơ nào.
Tôi nằm trên giường ôm nhẹ nhàng, khi đặt tay lên người cô ấy, tôi có thể cảm nhận rõ ràng cô ấy đang run rẩy.
“Chưa ngủ à?” Tôi nhẹ nhàng hỏi.
“Chưa” Cô nói bằng một giọng không thể nghe được.
Tôi nâng đầu cô ấy lên, đặt đầu cô ấy vào cánh tay của tôi, tư thế này khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn, rồi tôi nói vào tai cô ấy: “Đừng sợ, ngoan nào, tôi biết chừng mực, có thể ôm cô như thế này tôi đã hài lòng rồi, đi ngủ thôi.”
Cô ấy xoay người, rút vào lòng tôi và nói: “Ừ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play