Tôi gật đầu. Lấy sinh thần bát tự của cô gái này, nói khó thì cũng khó, mà dễ thì cũng dễ. Điều này rất quan trọng đối với tôi. Tôi lập tức rời khỏi nhà Bàn Tử đi tìm Trần Thanh Sơn, không phải muốn anh ta đi lấy sinh thần bát tự mà muốn nhờ anh ta hẹn Tam Khuê, phải bí mật hẹn.
Mặc dù Trần Thanh Sơn không biết tôi định làm cái gì nhưng anh ta cũng thực sự đi tìm Tam Khuê. Sau đó hai chúng tôi hẹn gặp nhau ở cánh rừng nhỏ rìa thôn. Sau khi gặp Tam Khuê liền hỏi: “Anh tìm tôi có việc gì?”
“Vụ cậu với cô gái kia đã thành chưa?” Tôi nhỏ giọng hỏi.
Vừa nhắc đến chuyện này Tam Khuê đã thở dài: “Đừng nhắc nữa, tay còn chưa được sờ vào”
“Vậy cha cậu có nói với các cậu rốt cuộc cho cô gái đó làm vợ ai không? Ba anh em các cậu cũng nên kết hôn rồi, còn không quyết chả lẽ lại cứ mua thịt về đó rồi ngồi canh?” Tôi cười nói.
“Tôi cũng nghi lắm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại ông già tuổi cũng đã cao, còn làm được cái gì?” Tam Khuê đúng là thằng đầu đất, lại nói ra những lời như vậy.
“Cũng không chắc đâu nhé, có câu gừng càng già càng cay” Tôi nói

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play