Thông tin trong lời nói của Đường Nhân Kiệt hôm nay khiến tôi vô cùng chấn động, tuy nhiên đến bây giờ tôi vẫn không biết Đường Nhân Kiệt kể lại chuyện của cô Ngốc là có ý gì, nhưng không thể phủ nhận rằng ông ấy đã hoàn toàn khơi gợi được trí tò mò của tôi.
“Cho nên ý của ông là, năm đó lúc Từ Ái Linh bị tên thầy bói bắt cóc vẫn còn bình thường, nhưng sau này Từ Ái Linh lại phát điên, rồi lại bị Trần Thạch Đầu nhặt mang về nhà à?” Tôi hỏi Đường Nhân Kiệt.
Đường Nhân Kiệt cười rồi nói: “Bàn Gia, anh thấy thế nào?”
“Đừng phí lời, nói mau lên” Bàn Tử lười không thèm đoán, vội thúc giục, nhưng tôi nhìn sắc mặt của Bàn Tử, cảm thấy có lẽ Bàn Tử đã có suy nghĩ riêng.
“Mới đầu tôi cũng nghĩ giống như Diệp Tử, bởi vì tôi đã âm thầm điều tra Trần Thạch Đầu, phát hiện hắn ta là một người vô cùng bình thường, nhưng sau này, tôi cho người lén chụp hình Trần Thạch Đầu rồi đến Tân Dã ở Nam Dương tìm đến thôn của Từ Ái Linh một lần nữa, thông qua xác nhận của người dân trong thôn và người nhà của Từ Ái Linh, Trần Thạch Đầu này chính là ông thầy bói năm đó bày hàng bốc quẻ và bói cũng rất đúng ở Tân Dã!” Đường Nhân Kiệt nói.
“Sao cơ?!” Tôi vô cùng kinh ngạc nói, người đàn ông nông thôn hiền lành chất phác đó vậy mà lại là một thầy bói, còn bói cực kì chính xác?
Đường Nhân Kiệt khẽ gật đầu, nói: “Đúng vậy, ở trong thôn Trần Thạch Đầu đã che giấu thân phận của mình, thực ra hắn là một người khá lợi hại trong giới huyền học, nên gọi là âm dương sư nhỉ”
“Lấy sinh thần bát tự của cô Ngốc kia tới đây!” Lúc này Bàn Tử nhìn Đường Nhân Kiệt nói.
Đường Nhân Kiệt cười một cái rồi nói: “Không hổ là Bàn Gia, tôi biết ngay chút chuyện nhỏ này không giấu nổi pháp nhãn lão nhà anh mà”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT