Ông ta đứng dậy “rất ngoan ngoãn” đi theo chúng tôi vào nhà, lúc này mẹ tôi và Hàn Tuyết đã dậy, tuy nhiên họ cách nhân vật thần thoại huyền thoại này một khoảng cách xa, nhìn mà không đến gần, tôi đứng dậy rót một tách trà cho Xi Vưu. Sau đó, tôi và Bàn Tử rất ngượng khi ở trước mặt ông ta, ngay cả Bàn Tử vốn là người luôn nói nhiều và không ngại người lạ, nhưng cũng cảm thấy ngượng ngùng trước mặt Xi Vưu.
Xi Vưu không từ chối trà của tôi, ông ta cầm cốc uống một cách chậm rãi.
Tôi liên tục ra hiệu cho bàn Tử nói chuyện với ông ta, cuối cùng Bàn Tử không còn cách nào khác, cắn răng nói với Xi Vưu: “À này, đại ca, nên gọi ông thế nào đây?”
“Cứ gọi tôi theo ý các người là được.” Xi Vưu cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói của ông ấy rất rõ ràng, chỉ cần nghe giọng nói này, bạn sẽ có cảm giác người này rất sảng khoái, chứ không phải hình ảnh ác quỷ trong phim ảnh và truyền hình.
“Aiz, cuối cùng ông cũng lên tiếng. Chuyện là thế này. Chuyện có hơi phức tạp, đối với chúng tôi mà nói, ông là người đến từ hàng nghìn năm trước, ông bị mắc kẹt dưới dãy núi tuyết ở Tây Tạng quá lâu rồi, có rất nhiều chuyện ông không biết. Thời đại ngày nay đã khác xưa, ông có nhìn thấy thứ ở trên đầu mình không? Thứ này được gọi là bóng đèn. Trong xã hội ngày nay, chúng tôi không còn ủng hộ việc dùng vũ lực nữa. Bây giờ không cần phải tranh giành lãnh thổ, 56 dân tộc, 56 loài hoa, 56 anh chị em giờ là một nhà” Bàn Tử nói những lời vô nghĩa.
Nghe xong những gì anh ta nói, như đàn gãy tai trâu, khiến tôi khó mà nhịn cười được. Sau khi Bàn Tử nói xong, Xi Vưu gật đầu nói: “Tôi đã biết hết rồi”
“Tôi biết mà, đúng là không gì giấu được ông, dù sao ông cũng là thần.” Bàn Tử cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT