Anh trai vừa nói lời này, Bàn Tử sửng sốt một chút, khi mọi người bước vào sân, Bàn Tử không thể tin nói với tôi: “anh trai cậu ăn Long Nguyên, đầu óc trở nên ngớ ngẩn luôn sao? Sao hào phóng vậy, phải anh ta không? ”
Tôi mỉm cười nói: “Anh ấy chịu nói ra là chuyện tốt! Tốt hơn thái độ trước đây, dù ông đây biết cũng nói các người nghe, đúng không? Thôi, vào trong nghe đi.”
“Không phải, Diệp Tử, là Chu Du ép cậu đúng không? Tôi biết cậu rất muốn trở nên mạnh mẽ hơn, cho nên mới tặng long nguyên đi? Tôi không phải có ý gieo bất hòa giữa hai anh em cậu, Bàn gia đây nghĩ là, thứ quý giá như vậy, nếu cậu muốn miếng thứ hai, chắc là phải giết chết con rồng ở Thiên Trì trên núi Trường Bạch mới có được.” Bàn Tử nói.
“Không sao đâu. Thứ tôi cần bây giờ là thắp hồn đăng, chứ không phải long nguyên. Tôi ăn một miếng mà béo ra cũng không phải chuyện tốt.” Tôi nói
“Mẹ kiếp, cậu tiện thể chửi tôi béo luôn đúng không, gì mà ăn một miếng sẽ béo ra?” Bàn Tử vừa cười vừa mắng.
Nghĩ tới đây, tôi thấy nói câu này trước mặt anh ấy có vẻ hơi buồn cười, nên tôi nói: “Được rồi được rồi, Bàn gia em xin lỗi. Anh không béo. Anh gầy lắm! Có cơ bụng tám múi!”
Hai người chúng tôi bước vào trong sân, mấy người họ đã ngồi xuống, hình như đang đợi hai người chúng tôi. Chúng tôi không dám trì trệ, nhanh chóng ngồi vào chỗ. Anh trai tính tình kỳ quái, lỡ mà anh ấy không chịu đợi, bỏ đi không nói nữa, chúng tôi biết khóc cùng ai?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT