Tôi gật đầu, cùng với Bàn Tử buộc quan tài bằng một sợi dây. Chỉ có chúng tôi nổi lên khỏi mặt nước. Những người thợ lặn đang nhìn chúng tôi ở bên ngoài với nụ cười trên mặt, chắc là cười chúng tôi làm điều thừa thãi, kết quả tôi kéo quần áo lên và nói với anh chàng đang lái cần cẩu: “Kéo, cẩn thận chút, thứ này dễ vỡ lắm.”
“Thật sự có đồ sao? Nhưng khi chúng tôi xuống giếng, bên dưới hoàn toàn trống rỗng!” Đội trưởng nói.
“Suỵt, tên này không phải người bình thường, thứ cậu ta có thể tìm được, đều không phải thứ tầm thường. Tránh xa ra, mắc công làm các anh sợ hãi.” Lúc này Bàn Tử nói với Đội trưởng.
“Anh, anh mới không phải là người bình thường đó.” Tôi vừa cười vừa chửi Bàn Tử.
Đội trưởng và mấy thợ lặn đều ngơ ngác nhìn chiếc cần cẩu. Anh chàng kia cũng cẩn thận điều khiển, chẳng mấy chốc đã kéo lên một chiếc quan tài quấn đầy dây mực. Những thợ lặn từng xuống nước càng ngạc nhiên hơn, người đội trưởng không thể tin nổi, nói: “Chẳng lẽ bên dưới có cơ quan gì? Hay là một ngôi mộ cổ?”
“Mộ cổ cái gì, anh không thấy chiếc quan tài này là kiểu dáng hiện đại sao? Đã nói rồi, tên này không bình thường, anh đừng nghĩ nhiều quá. Thấy dây mực quấn trên quan tài không? Dây mực là để chế ngự xác sống đấy, bên trong này mười phần chắc chắn là một xác sống, tránh xa ra, đừng để nó nhảy ra cắn mỗi người một cái” Bàn Tử cười nói.
Lúc này kéo lên một chiếc quan tài đen bóng, mọi người đều rất tò mò, nhưng sau khi nghe Bàn Tử nói vậy, không ai dám lại gần xem. Nhưng vì mấy câu nói của Bàn Tử, ánh mắt của những thợ lặn nhìn tôi đầy ngưỡng mộ. Lúc này, Hàn Cát Lỗ bước tới hỏi chúng tôi: “Đây là?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT