“Cái này là bày trò gì đây?!” Bàn Tử tự mình lẩm bẩm.
“Anh không biết, vậy anh còn hy vọng ai trong chúng tôi biết được đây?” Tôi nói.
Tiếp theo đó, bắt đầu có những tiếng sấm rền vang, rồi sau đó nữa, từng tia sét một giống như là đang nổ ầm ầm trên đỉnh đầu chúng tôi, cảnh tượng này còn đáng sợ hơn ban nãy khi mà ông lão đó đột nhiên chui ra từ trong quan tài nữa, bởi vì đây là thiên lôi, dường như đang muốn đánh xuống chúng tôi giống như là đánh ông lão đó vậy.
“Diệp Tử, hay là chúng ta rút lui đi” Trần Thanh Sơn bước tới, ông ấy ngước nhìn lên trời, cũng cảm thấy có hơi sợ hãi.
Hàn Cát Lỗ cũng đang ở bên đó nhìn chúng tôi, lúc này tôi làm sao có thể đưa ra được quyết định chứ? Tôi vội thúc giục Bàn Tử: “Bàn Tử, làm sao đây? Rút không?”
“Rút! Bảo bọn họ rút trước đi! Hai chúng ta ở lại!” Bàn Tử nói.
Tôi cũng không biết rốt cuộc bây giờ Bàn Tử muốn làm gì, nhưng mà lúc này tôi vội vàng nói với Hàn Cát Lỗ: “Chú Hàn, mọi người quay về trước đi”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play