Nói thật lòng, tên Tôn Liên Thành này tôi quả thật không có một chút hảo cảm nào, người già ở chỗ chúng tôi có một câu nói để hình dung một người, đó là đỉnh đầu lở loét dưới chân mưng mủ (là hỏng từ đầu tới chân)__xấu toàn thân, tôi cảm thấy dùng câu nói này để hình dung Tôn Liên Thành thì không gì thích hợp hơn. Vốn dĩ tôi đã có ấn tượng không tốt với hắn ta rồi, bây giờ hắn ta lại bước ra từ nhà Trần Thạch Đầu nữa, ba anh em Trần Đại Khuê ở trước mặt hắn thì tươi cười niềm nở vâng vâng dạ dạ, nên tôi không khỏi nghi ngờ chuyện Hàn Tuyết mất tích chắc chắn là có liên quan gì đó tới hắn, cho nên lúc hắn vừa cười to vừa bước đến bên cạnh tôi, tôi không biết đào đâu ra sự hung tợn, trực tiếp dùng tay bóp lấy cổ của hắn. Gần đây sức lực của tôi đã khá hơn rất nhiều so với trước đây, Tôn Liên Thành muốn giãy ra, nhưng sau đó tôi dùng nắm đấm đấm lên mũi của hắn, khiến cả người hắn đều loạng choạng, không chỉ có hắn là hoang mang, mà ngay cả mấy anh em Trần Đại Khuê với các thôn dân đứng gần đó cũng đều ngỡ ngàng.
“Diệp Kế Hoan, mày làm gì thế!” Ba anh em Trần Đại Khuê liền chạy đến.
“Cút!” Tôi chửi ba anh em chúng nó, ba anh em nhà này đã từng bị tôi dạy dỗ cho một lần, lần này thật sự không dám đến gần nữa.
“Ba người các ngươi cút ra cho ta, hai bọn ta là anh em, chuyện giữa anh em với nhau, cần các ngươi phải nhúng tay vào sao?” Lúc này, Tôn Liên Thành vậy mà lại trách mắng ba người bọn họ, lập tức khiến ba người bọn họ tự nhiên trở nên xấu xa.
“Diệp Tử, hai nhà họ Diệp với họ Tôn chúng ta chẳng phải là bạn cũ sao, hai chúng ta cũng xem như là bạn bè mà, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, cậu như vậy là có hơi quá rồi đấy nhé” Tôn Liên Thành cười với tôi rồi nói.
“Mẹ kiếp đừng có bắt quàng làm họ với tôi, xây trạm thủy điện trên thượng nguồn, còn không phải là vì Long Nguyên bên trong Mười hai hang quỷ sao? Về điểm này thì tôi với anh trong lòng đều biết rõ, tôi vẫn phải nói cho anh biết, cho dù nhà họ Lưu có cầm công văn tới đây, thì tôi cũng tuyệt đối không để cho anh làm chuyện này được suôn sẻ, còn nữa, chuyện của Trần Thạch Đầu, đừng nói với tôi là anh không nhúng vào nhé” Tôi nói.
“Chuyện gì cơ?” Tôn Liên Thành vẻ mặt vô tội, nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT