Tôi nghe đến đây bỗng nhiên nhận ra tất cả các sự việc đã dần sáng tỏ. Xem ra tìm Nhị gia hỏi chuyện là một quyết định vô cùng chính xác. Miếu Thiên Thủ Quan Âm, mộ phần Hàn gia, Hàn Tuyết có khuôn mặt giống hệt Thiên Thủ Quan Âm, tất cả những chuyện này đã liên kết lại với nhau thông qua lời kể của Nhị gia. Tôi đang không ngừng suy nghĩ với tình hình hiện tại lẽ nào Hàn Tuyết chính là Thiên Thủ Quan Âm chuyển thế thành? Kể cả nếu như không phải, thì trên khía cạnh nào đó cô ấy vẫn có sự liên quan mật thiết nào đó với Thiên Thủ Quan Âm
Tôi lập tức cung kính đưa tặng Nhị gia một cây thuốc nói: “Nhị gia, cháu thực sự muốn nghe thêm”
“Đừng nóng vội, ta sẽ nói cho cậu nghe từ câu chuyện của Tôn Mão đó trước. Bởi vì tôi biết cái mộ phần này là một khu đất không thích hợp để chôn người. Quý thì có quý thật nhưng tuyệt đối không được chôn người, cho nên lúc đó ta nghĩ Tôn Mão này chỉ điểm khu đất này cho Đại năng không phải đơn thuần vì muốn báo ân đức cuối cùng cho Đại Năng, chỉ e là có âm mưu khác. Ta biết nói vậy rõ ràng có chút khiên cưỡng, về lý do thực sự lát nữa ông già này sẽ nói chi tiết cho mọi người. Chúng ta quay về chuyện Tôn Mão trước, ông ta chỉ đất cho Đại Năng xong thì qua đời. Sau khi ông ta chết, là một thầy phong thủy lại không kiếm cho mình một bảo huyệt nào, thậm chí một câu di ngôn cũng không có. Đại Năng niệm tình tìm một tấm chiếu rách quần ông ta lại rồi tìm một khu đất chôn xuống, đến bia mộ cũng không có. Chẳng ai biết Tôn Mão này quê quán ở đâu người thân ra sao, không thân không thích cũng sẽ không có người đến viếng tế hương hỏa cho nên có làm bia mộ cũng chẳng có giá trị”
“Lúc đó tôi mời Đại Năng một chầu rượu mới moi ra được thông tin nơi chôn cất Tôn Mão. Sau đó vào một đêm tôi một mình vác theo quốc xẻng từ từ tìm tới nơi chôn Tôn Mão muốn thăm dò chút. Lúc tôi đào mộ của Tôn Mão lên xong các cậu đoán xem xảy ra chuyện gì?” Xem ra Nhị gia là người rất giỏi kể chuyện, đến lúc này rồi mà còn ra câu đố cho chúng tôi nữa.
“Cháu sao đoán nổi ạ? Lẽ nào không thấy thi thể ạ?” Tôi gãi gãi đầu thử nghĩ ngợi rồi đoán bừa một câu.
“Thanh niên này cậu vậy mà đoán đúng rồi. Quả thực không tìm thấy thi thể của Tôn Mão. Bởi vì lúc chôn Đại Năng đào không sâu, cho nên rất nhanh tôi đã đào ra được mảnh chiếu đó. Tôi dùng xẻng gạt tấm chiếu ra kết quả chỉ thấy một con rắn lớn bò ra. Con rắn đó cứ thè lưỡi ra trông vô cùng dọa người” Nhị gia nói.
“Trời ơi, lẽ nào con rắn đã ăn mất thi thể?” Trần Thanh Sơn thất kinh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT