Sự tình đến cuối cùng đột nhiên có bước chuyển ngoặt, đám thôn dân Hàn gia trang sau khi thấy Hàn Cát Lỗ dám chơi khô máu với họ thì đồng loạt nhận sai. Bọn họ nói rằng chuyện này là do cha và mấy người họ hàng ruột với Hàn Cát Lỗ chủ mưu, còn bọn họ cùng lắm chỉ là đồng phạm. Nói tới cuối Hàn Cát Lỗ thực ra cũng không có cách nào khác, bắt những hơn trăm người cũng không phải là cách hay ho gì nên chỉ bắt mấy người đầu têu, bao gồm cả cha mình lại, những người còn lại nên thả thì thả, ai bị thương nặng thì cho đi bệnh viện, tiền viện phí tự trả.
Bị xử lý như vậy, đám thôn dân xưng hùng xưng bá ngang ngược suốt một thời gian dài cuối cùng cũng yên bình trở lại. Chỉ có thể trách bọn họ quá ngu ngốc, Hàn Cát Lỗ nể mặt họ, họ lại tưởng ông ta là người dễ bị bắt nạt. Nói thật nếu ông ta muốn đối phó với họ thì cũng chỉ cần một câu nói là xong.
Hàn Cát Lỗ thân phận đặc biệt chỉ có thể nán lại đây một lát rồi phải quay về ngay. Ông ta giới thiệu giao phó tôi và Trần Thanh Sơn cho Nhị gia nhà họ rồi rời khỏi đây, nhưng lúc rời đi vẫn lưu lại một lượng cảnh sát đủ để bảo vệ an toàn cho hai người chúng tôi. Mặc dù vậy nhưng thấy cả đám cảnh sát cứ nhìn mình chằm chằm tôi cũng không thấy tự do. Đợi cảnh sát đã giải tán bớt, một số thôn dân Phục Địa Câu cũng trở về nhà, còn một số thanh niên trai tráng thì vẫn ở lại. Giờ bọn họ người nào người nấy sĩ khí bừng bừng như được tiêm máu gà, nhìn tôi với ánh mắt sáng quắc đúng như Trần Thanh Sơn nói, có mấy ai được đánh đấm đã như vậy?
Chúng tôi cũng không phải vì muốn đánh nhau mà tới, cho nên tôi cũng dặn dò bọn họ không cố tình gây chuyện nữa. Tôi và Trần Thanh Sơn chuẩn bị đi tới mộ phần nhà họ Hàn làm nốt chuyện mà chúng tôi chưa kịp làm chính là chụp ảnh gửi cho Bàn tử. Lúc chúng tôi đi chụp ảnh Nhị gia luôn đi cùng, đợi tôi chụp xong gửi cho Bàn tử chẳng mấy chốc anh ta đã gọi điện lại. Bên phía anh ta rất ồn ào, tôi liền hỏi: “Anh đang ở đâu thế? Sao ồn ào vậy?”
“Bàn gia tìm một người anh em lái xe máy chở tôi lên thị trấn, không ồn sao được? Bức ảnh của cậu tôi xem rồi, không có vấn đề gì, lẽ nào Trần Thạch Đầu chỉ đơn giản là muốn báo thù cậu nên mới bắt cóc Hàn Tuyết?” Bàn tử ở đầu dây bên kia hỏi.
“Đùa gì thế? Không thể nào đâu” Tôi đáp.
“Thực sự là không có chuyện gì to tát cả, vị trí mộ phần đó không tồi, nhưng cũng chỉ coi là ở mức trung bình, không có phong thủy gì quá tốt, nếu so với mắt phong thủy ở Phục Địa Câu thì còn kém xa” Bàn tử nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play