Nói xong tôi trực tiếp móc điện thoại ra. Tôi cũng không biết Bàn tử hiện giờ đang ở đâu, nếu như anh ta ở trên núi Côn Lôn thì cũng chưa chắc đã có tín hiệu. Nhưng hiện giờ ngoài Bàn tử tôi cũng không nghĩ được ra ai khác, cho nên cuộc điện thoại này vẫn phải gọi. Sau khi quay số phát hiện đầu dây bên kia vẫn có tín hiệu chứ không phải ở vùng không có sóng. Rất nhanh Bàn tử đã bắt máy nói: “Sao thế tiểu Diệp tử, mới vậy mà đã nhớ Bàn gia tôi rồi sao?”
“Nhớ con khỉ, vào việc chính luôn, anh đừng có về sư môn vội, hãy quay lại đây một chuyến nhanh lên!” Tôi nói.
Nói xong tôi tiếp tục kể nhanh lại một lượt sự tình cho anh ta. Bàn tử nghe xong kinh ngạc hỏi: “Không phải chứ, mộ phần nhà Hàn Tuyết có vấn đề? Lẽ nào Hàn Tuyết là thiên mệnh âm nữ, Trần Thạch Đầu lại muốn hiến tế?”
“Không biết nữa, nhưng vấn đề chắc chắn ở mộ phần tổ tiên nhà cô ấy. Anh quay về sớm có được không?” Tôi hỏi.
“Kể cả tôi có về gấp cũng không nhanh thế được. Mẹ nó cậu không biết đâu, lần trước ông già đó lấy mất ngọc bội của tôi đúng không? Tôi vừa đòi ông ta đã trả lại tôi rồi, cậu đoán xem, vậy mà thứ ông ta trả lại tôi là đồ giả, bị ông ta lừa một vố rồi!” Bàn tử tức giận mắng.
“Tôi nói này Bàn gia, anh nên biết cái nào mới quan trọng, ngọc bội quan trọng hơn em dâu anh ư?” Tôi đáp.
“Hê Hê, lúc không gặp thì cứ giả vờ như một hoàng tử u sầu vậy, giờ không gặp được nữa thì chịu không nổi đúng không? Cậy ấy à, bị chiều hư rồi. Nơi tôi ở lúc này không có sân bay, tôi phải ngồi xe rồi mới bay tới đó được, cũng phải mất hai ba ngày. Như vậy đi, cậu đi một chuyến tới nhà Hàn Tuyết xem xét rồi chụp ảnh ngôi mộ đó gửi qua wechat cho tôi, các ngóc ngách xung quanh đều phải chụp lại. Chúng ta cần phải làm rõ xem mộ tổ tiên nhà cô ất rốt cuộc là có chuyện gì, có sự chuẩn bị trước vẫn hơn có phải không?” Bàn tử nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT