Tôi và Bàn tử nói chuyện một lèo tới tận nửa đêm. Không thể không nói những lời của Bàn tử đã khiến câu chuyện sáng tỏ không ít nhưng cũng đưa mọi việc lên một tầm cao mới. Thế giới thần tiên, một thế giới khác, gia tộc Hiên Viên, những từ ngữ trước đây hoàn toàn xa lạ đã từ từ ngấm vào thế giới của tôi. Sau khi Bàn tử về phòng, tôi rót một ly rượu đứng trước cửa sổ nhìn ra con đường phía bên ngoài vắng vẻ, vài ngọn đèn leo lét, tôi cảm thấy bản thân mình rất mơ hồ.
Cái thế giới này rốt cuộc còn bao nhiêu điều mà tôi chưa biết?
Trong núi Côn Lôn, trong những lĩnh vực mà tôi xa lạ rốt cuộc còn bao nhiêu sự thật ẩn giấu? Nền giáo dục mà tôi được tiếp xúc từ bé đến lớn, giá trị quan nhân sinh quan mà tôi có được đều sụp đổ chỉ trong vòng một năm trải nghiệm.
Tôi trở nên xa lạ với cái thế giới ngay trước mắt mình.
Không nằm trong dự đoán sáng ngày thứ hai Bàn tử đã rời đi không từ mà biệt. Điều này một phần cũng nằm trong dự đoán bởi tối hôm qua khi nói tới sau cùng Bàn tử nói anh ta không thích phải nói lời từ biệt, bởi đây không phải là chuyện người có vai vế phải làm. Đã chăm lo bảo vệ tôi lâu như vậy giờ không còn cái gánh nặng này đi cùng anh ta có chút không quen. Tôi biết anh ta sẽ lặng lẽ rời đi, chỉ không ngờ lại nhanh đến vậy.
Một mình tôi ở lại Lhasa thêm một ngày sau đó mua vé máy bay trở về Lạc Dương. Sau khi tới Lạc Dương tôi không hề dừng mà trực tiếp quay về Phục Địa Câu. Lúc về tới nơi, nhìn thấy cái thôn mà tôi đã sinh sống suốt hơn hai mươi năm tôi bất giác cảm thấy xa lạ. Trong tài khoản của tôi có rất nhiều tiền, đếm số không thôi cũng đủ hoa mắt chóng mặt. Trước đây tiểu Thất gọi điện thoại cho tôi nói số tiền đó không có cách nào chuyển trực tiếp vào tài khoản của tôi được nên sẽ chuyển trước cho tôi số lẻ, nhưng cái số lẻ đó cũng đã vượt quá nhận thức của tôi về tiền.
Tôi đứng rất lâu bên ngoài Phục Địa Câu, cuối cùng bị thôn dân trong làng nhận ra nên kéo vào thôn. Mẹ tôi và chú Trụ tử còn có Trần Thanh Sơn ra đầu thôn đón tôi. Sở dĩ tôi đứng lâu vậy là vì không biết nên đối mặt với Hàn Tuyết thế nào, nhưng cô ấy không có mặt trong đám người đón tôi khiến tôi có chút hụt hẫng. Nếu như là trước kia chắc chắn cô ấy sẽ đứng từ xa nhìn tôi với ánh mắt mơ màng, nhưng lần này cô ấy đi đâu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play