“Bàn gia tôi chỉ nói là có thể, có thể, cậu nghe có hiểu không hả?” Bàn Tử nói.
Sắc mặt của anh trai tôi liền thay đổi, lập tức muốn nổi xung lên, Bàn Tử phẩy phẩy tay rồi nói: “Tôn Trọng Mưu, nếu như cậu còn động đao với Bàn gia tôi nữa, bây giờ tôi sẽ cắn lưỡi tự vẫn ngay, đánh không lại cậu thì tôi cũng không chịu bị cậu sỉ nhục đâu, nhưng nếu Bàn gia tôi mà chết, thì cả đời này của cậu cũng đừng hòng tìm được cái nơi đó”
Anh trai tôi nắm chặt thanh đao muốn ra tay, nhưng anh ấy vẫn nhẫn nhịn, cuối cùng, anh trai tôi dùng mười phút tiếp theo, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt của anh ấy mà trông nó còn khó coi hơn là khóc nữa, rồi nói: “Bàn Tử, giúp một tay đi”
“Gì cơ? Cậu nói lớn lên tí, Bàn gia tôi không nghe thấy” Bàn Tử nói một cách chậm rãi.
“Tốt nhất là cậu cắn lưỡi tự sát ngay bây giờ đi, nếu không tôi tuyệt đối sẽ khiến cậu sống không bằng chết!” Kết quả ngay sau đó, anh trai tôi nhấc đao lên xông về phía Bàn Tử, Bàn Tử nhảy lên núp sau lưng tôi chỉ tay vào Tôn Trọng Mưu rồi nói: “Bàn gia tôi nghe thấy rồi, cậu cầu xin Bàn gia tôi giúp đỡ chứ gì? Cầu xin giúp đỡ thì cậu cứ nói thẳng ra đi, chút chuyện nhỏ này, tôi có thể không giúp cậu sao?”
“Nhanh lên, đừng có lề mề nữa!” Anh trai tôi nói.
Bàn Tử hắng giọng, bước ra từ phía sau tôi, nói: “Giúp thì cũng được, tiếp theo đây mấy người phải nghe theo tôi đó”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play