Tôi nhìn Lưu Khai Phong một cái, vào lúc này ông ta đã không còn ung dung thong thả như ban nãy nữa, tôi có thể cảm nhận ra được ông ta đã có chút cáu kỉnh, từ điểm này có thể thấy, thời gian của Lưu Khai Phong thật sự đã không còn nhiều nữa rồi, trong chuyện này ông ta là người gấp gáp hơn nhiều so với bất kì ai khác, hơn nữa ông ta vẫn cứ luôn cáu kỉnh với Na Đa, nghe nội dung ông ta nói chuyện, có vẻ như là ông ta bảo Na Đa lập tức giết chết tôi, cho rằng chúng tôi đang bày trò trong chuyện này. Nhưng Na Đa lại kiên quyết cho rằng, tôi chính là chìa khóa quan trọng để tìm được cái hang động đó, không thể không nói, từ một điều này thôi, Na Đa hình như có rất nhiều điểm tương đồng với Liễu Thanh Từ.
Chúng tôi tiến hành nghỉ ngơi chỉnh đốn đội ngũ trong thời gian ngắn, khác với người bên Lưu Khai Phong toàn ăn đồ hộp, cơm nước bên phía chúng tôi đơn giản hơn rất nhiều, vẫn là bánh quy ép vụn ra nấu với nước, sau khi Bàn Tử ăn được hai muỗng thì phát cáu vứt cái thìa xuống đất, hét lên với bên phía Lưu Khai Phong: “Tôi nói nè ông già, nếu như chúng ta đã hợp tác, thế thì là đồng minh rồi, có thể nào cho chúng tôi ăn chút đồ hộp được không? Binh tôm tướng tép chúng tôi đây không bì lại được với đồ ăn quân đội chính quy của mấy người, không giấu gì ông, trong miệng Bàn gia tôi còn nói ra được cả chim rồi đây”
Bàn Tử nói câu này rất không ra gì, lại khiến cho đám thủ hạ của Lưu Khai Phong bật cười lớn, Lưu Khai Phong cười lạnh một cái rồi nói: “Cho chúng một ít đi, cứ coi như là cơm chặt đầu, trước buổi tối hôm nay, nếu như không tìm ra được cái hang động đó, ta sẽ tiễn tất cả các ngươi lên đường!”
Mấy người đó quả thật đưa qua cho chúng tôi ít đồ hộp, tôi vừa nhìn đã thấy rất phong phú đầy đủ, có thịt bò, có rau cải, thậm chí còn có cả cá ngừ Ca-li, Bàn Tử lập tức mở hết tất cả ra, nước miếng sắp chảy ra đến nơi, anh ta nói: “Liễu cô nương, không phải là Bàn gia tôi nói gì cô, cô cũng không phải là người thiếu tiền, lần sau lúc mua đồ trang thiết bị thì có thể nào đừng mua bánh quy ép vụn nữa được không, thịt này cũng đâu có đắt hơn bao nhiêu đâu”
“Cmn anh có chút cốt cách được không hả? Anh đừng cho rằng tỏ tình với Tiểu Thất thành công rồi thì có thể không cần giữ hình tượng nữa nhé” Tôi cười rồi mắng.
“Cậu như vậy là sai rồi nhé, người sống trên đời á, ít ra trước tiên phải cúng cho miếu ngũ tạng được đầy đủ nhất, rồi mới có tâm trạng để làm chuyện khác” Bàn Tử lấy đôi đũa gắp một miếng thịt bò rồi nhét vào trong miệng, vừa ăn vừa chép miệng nói: “Thơm, cmn thơm thật”
Nhưng ngay vào lúc này, Bàn Tử trông có vẻ như đang tiếp tục gắp thịt bò đóng hộp, nhưng thật ra anh ấy đang dùng đũa viết một hàng chữ trên đất với tốc độ rất nhanh, chúng tôi muốn ghé đầu qua đó nhìn, Bàn Tử liền ho khan một tiếng rồi nói: “Mọi người không ăn hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT