“Đừng!” tôi nói. Không cần biết thế nào nhưng lúc Liễu Thanh Tư còn ở đây thì bốn lạt ma này luôn bảo vệ tôi ở giữa bọn họ. Lúc này khi Liễu Thanh Tư đã rời đi thì tôi phát hiện mình rất nhớ cô ấy, thậm chí tôi biết cô ấy chỉ đang lợi dụng tôi nhưng tôi cũng không trách cô ấy. Cái cảm giác này khiến tôi thấy bản thân mình giống như thằng ngốc vậy.
“Bàn tử, không cần đâu” Lúc này đột nhiên anh trai nói. Câu nói này của anh ấy làm tôi thở phào một hơi. Nói xong anh ấy bật đèn pin lên chiếu về phía đám lạt ma kia. Đèn pin mà chúng tôi mang theo là loại chuyên dụng vô cùng sáng, giờ chiếu về phía đám người đó khiến tôi có thể nhìn rõ được dung mạo của bọn họ.
Giây phút này hô hấp của tôi như ngừng lại, Bàn tử vừa nói là sợ đánh động tới bọn họ mà anh trai tôi lúc này lại làm ra cái hành động như khiêu khích vậy. Điều kỳ lạ là khí có đèn chiếu lên đám người đó thì đám lạt ma đó dường như không phát giác ra. Cuối cùng anh trai chiếu thẳng đèn lên mặt họ, lúc nhìn rõ mặt họ tôi không khỏi giống như hít phải luồng khí lạnh băng.
Khuôn mặt đó vô cùng quen thuộc.
Mặt mày trắng bệch đôi mắt trống rỗng.
Khuôn mặt giống hệt cái xác mà anh trai vớt lên từ đáy hồ.
Cũng chính là nói đám lạt ma này đã chết rồi, nhưng có một sức mạnh bí ẩn nào đó điều khiển khiến cho họ bước đi không tự chủ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT