“Yên tâm đi, anh ta đã nhặt lại được cái mạng rồi, phương pháp dân gian của dân du mục đã có tác dụng. Mới nãy anh ta đã tỉnh lại một lần, nhưng có thể là do máu của con sói quá nóng, cả người anh ấy đều bị sốt cao, bây giờ chỉ có thể dùng cách như vậy để hạ nhiệt thôi, cho dù là vậy, cả người anh ta vẫn còn rất nóng” Liễu Thanh Từ nói.
Tôi muốn nói gì đó, nhưng lại chẳng có chút sức lực gì, cuối cùng chỉ có thể khẽ gật đầu rồi hỏi: “Anh trai tôi đâu?”
“Anh ta với Trần Đông Phương đi đến phía trước để tìm lối ra rồi, cũng đã đi được một lúc, chắc là sắp quay lại rồi đó” Liễu Thanh Từ nói.
Tôi không hỏi gì nữa, nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện xung quanh chúng tôi đều là những lớp tuyết vừa cao vừa dày, lều bạt gì đó đều đã tơi bời tung tóe, nhưng tôi quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện Thu Ly với Tiểu Thất, Bàn Tử, Lý Thanh, còn có bốn vị Lạt Ma đều ở đây, cộng thêm anh trai tôi với Trần Đông Phương đang đi dò đường nữa, vậy thì ít nhất có thể chứng minh trước mắt chúng tôi không có thương vong về người.
Cơ thể của tôi vẫn vô cùng yếu ớt, bước được mấy bước thì chỉ cảm thấy chỗ ngực đau như bị đè nén, được Liễu Thanh Từ dìu tôi từ từ ngồi xuống, cô ta cười nói: “Không hổ là chân thần, như thế mà cũng có thể sống lại được, hơn nữa trong thời gian nhanh như vậy mà đã có thể đi được mấy bước”
“Tôi bị thương nặng lắm sao?” Tôi hỏi.
“Xương sườn gãy hết tám cây, là bị tuyết lở đập gãy, kết quả mới được có bao nhiêu thời gian đâu, đối với cậu mà nói thì chỉ là ngủ một giấc mà thôi, vậy mà lại chẳng có chuyện gì rồi” Liễu Thanh Từ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play