Cho nên tôi của lúc này không biết nên nói gì và nói như thế nào.
Cuối cùng Trần Đông Phương kéo Bàn tử, không cho anh ta tiếp tục nói rồi bước tới bên cạnh tôi cố ý chuyển chủ đề nói: “Liễu tiểu thư, không, Diệp tử là cháu tôi, cô giờ cũng coi như đã là cháu dâu, bao giờ chúng ta xuất phát?”
“Ngày hôm nay” Liễu Thanh Tư mặt đỏ lên nói.
“Hôm nay, hai người vừa mới trải qua một đêm vất vả, có đi được không?” Bàn tử nở nụ cười xấu xa nói.
“Sức thanh niên chắc không có vấn đề gì đâu” Trần Đông Phương nói.
“Mọi người quay về chuẩn bị đi, tôi cũng cần chuẩn bị ít đồ” Liễu Thanh Tư ngẩng đầu lên nói với tôi. Tôi gật đầu, lúc này cô ấy mới buông tay tôi ra liền chạy đi. Sau khi Liễu Thanh Tư rời đi, Bàn tử mới bước thấp bước cao chạy đến bên cạnh tôi hỏi: “Được lắm, mẹ kiếp người phụ nữ này mà cậu cũng dám ngủ, gan lớn đấy, mùi vị thế nào?”
Tôi trừng mắt anh ta một cái nói: “Tôi lại còn đi nói cho anh biết sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play