Đến hôm nay tôi mới hiểu được người vớt xác của anh trai có ý nghĩa gì. Thứ anh ấy vớt không phải là xác người mà là xác rồng, mà xác rồng là đại diện cho tất cả các bí mật.
Có lẽ là từ khi anh ấy dựng cờ vớt xác rất nhiều người đã hiểu được ý nghĩa trong đó, và mọi chuyện cũng từ đó bắt đầu, chỉ có tôi mãi sau này mới hiểu được đôi chút.
Sau khi cúp điện thoại tôi đưa điện thoại lại cho Trần Đông Phương. Tiểu Thất đưa cho tôi khăn giấy nhưng tôi không nhận, dùng tay quệt nước mắt nói: “Được rồi, các người thắng rồi, giờ các người muốn tôi làm gì”
“Liên lạc với Liễu Thanh Tư, gặp mặt cô ta một lần. Cô ta đột nhiên xuất hiện ở cổ hoa lầu cũng nhìn thấy nửa khúc xương, điều đó cho thấy cô ta biết chúng ta muốn làm gì. Giờ điều chúng ta cần làm là thăm dò thái độ của cô ta” Trần Đông Phương nói.
Tôi giơ tay ra nói: “Số điện thoại của Liễu Thanh Tư”
Trần Đông Phương lấy ra một tờ danh thiếp đưa cho tôi. Tôi cầm điện thoại bấm số điện thoại liên hệ trên danh thiếp, chuông reo hai tiếng thì đầu dây bên kia đã truyền tới tiếng phụ nữ vô cùng dễ nghe hỏi tôi: “Chàng thanh niên, là cậu à?”
Tôi lặng người một chút, không biết thanh niên mà cô ta nói là ai, nhưng thấy Trần Đông Phương bên cạnh tôi gật đầu, tôi liền giả vờ rất tự nhiên mà trả lời: “Đúng vậy chị Liễu, là tôi”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT