Tiểu Thất dứt khoát đóng ngay cánh cửa sổ căn phòng đặt riêng của chúng tôi lại, tỏ ra bên phía chúng tôi đã đầu hàng, tôi cố gắng ổn định lại tinh thần, nhưng mà vẫn không ổn định được, trong đầu tôi có một suy nghĩ, đó chính là nhiều tiền như vậy thì rốt cuộc tôi phải tiêu như thế nào. Kết quả ngay vào lúc này, bên ngoài đột nhiên bắt đầu náo loạn, tôi không biết là có chuyện gì, ai ngờ vào đúng lúc này, điện thoại của chúng tôi reo lên cùng lúc, tôi lấy ra xem thử, mồ hôi lạnh lộp độp rơi xuống. Bởi vì tôi nhận được một tin nhắn hình ảnh, bức hình này là hình tôi đang ở nhà ở Phục Địa Câu, còn là dáng vẻ lúc tôi làm cán bộ thôn ở Phục Địa Câu nữa, thậm chí còn có bức hình chụp lúc tôi còn học đại học mang đôi giày bóng rổ bị rách nữa, bên dưới còn có lời giới thiệu về tôi, Diệp Kế Hoan, quê quán thôn Phục Địa Câu, huyện Nghi Dương, tỉnh Lạc Dương, hiện đang làm cán bộ thôn tại Phục Địa Câu.
Tôi nhìn vẻ mặt của Bàn Tử và Tiểu Thất là liền biết ngay chắc chắn hai người họ cũng nhận được tin nhắn giống như vậy. Sắc mặt Tiểu Thất lập tức trắng bệt, cô ấy đứng phắt dậy gọi ngay một cú điện thoại rồi hỏi: “Ba, chuyện này là thế nào?”
Kết quả chưa nói được mấy câu, cô ấy mặt mày tái mét bước về phía tôi rồi nói: “Diệp Tử, anh đừng sợ, bình tĩnh trước đã. Lần này chúng ta muốn chơi, kết quả lại bị người ta chơi lại, chắc chắn là Liễu Thanh Từ gây ra rồi”
“Cô nói vậy là sao?” Lúc này Bàn Tử liền hỏi.
“Ý của cha em đó là, danh tiếng của Lý gia không thể bị phá hủy được, có điều anh yên tâm, tuyệt đối anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu” Tiểu Thất nói, trên mặt cô ấy cũng không còn vẻ bình thản ung dung như ban nãy nữa, trên lớp vải áo thấm nhẹ một lớp mồ hôi. Lúc này Bàn Tử bước đến mở cửa sổ ra, phát hiện bên dưới đã loạn hết cả lên, mọi người đều đang hướng mắt nhìn lên căn phòng riêng của chúng tôi, vừa nhìn vừa bàn tán xôn xao, người có thể xuất hiện được ở đây cũng không phải là loại người hiền lành gì, người bên dưới còn dễ nói, chứ lúc này căn phòng đặt riêng ở gian chữ Thiên được mở ra, bởi vì hai gian phòng đặt riêng này thông với nhau, lúc cửa mở ra thì tôi lập tức nhìn thấy người ngồi trên chiếc ghế thái sư chính là Lưu Khai Phong, ông ta đang nhìn về phía chúng tôi, trên mặt còn nở một nụ cười lạnh lùng.
“Đm nó Lưu Khai Phong, lần này mắc bẫy ông ta rồi!” Tôi mắng.
Quả nhiên, lúc này cửa sổ căn phòng riêng của Lưu Khai Phong mở ra, có một thanh niên bước đến gần rồi nói: “Mọi người giữ yên lặng một chút, ban nãy tôi vừa nhận được một tin nhắn, chắc hẳn bây giờ mọi người cũng đã nhìn thấy rồi, chúng ta đều cho rằng vị khách ở gian chữ Địa này là một mãnh long quá giang, ai ngờ chỉ là một cán bộ thôn nhỏ nhoi, Lục gia làm ăn ở Cổ Hoa Lâu này có lẽ cũng đã gần sáu mươi năm rồi, mọi người đến đây chơi đều là vì uy danh và nể mặt Lục gia. Chơi cái này thì có một quy tắc, đó chính là người bán không thể tham gia đấu giá, có Lục gia ở đây thì đương nhiên không lo có người giở mấy mánh khóe này ra rồi. Nhưng mà hôm nay, Thất tiểu thư của Lý gia lại dẫn theo tên nhóc nhà quê như vậy đến tham gia đấu giá, còn dám ra giá hai tỷ rưỡi. Nếu thật sự là giá tiền của vị cán bộ thôn này đưa ra thì cũng được đi, vấn đề đó là giá tiền này rõ ràng là Thất tiểu thư đưa ra. Nếu như tôi nhớ không nhầm, người bán mà đấu giá, tăng giá một cách ác ý, theo như quy tắc của Cổ Hoa Lâu, thì phải chặt tay chặt chân, móc mắt vứt đi”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT