Có lẽ mọi người ai cũng mong rằng người ở bên cạnh mình không có bí mật gì giấu diếm mình, huống hồ chi bí mật này còn không có lợi đối với bạn, Bàn Tử làm phép thử với chú Trụ Tử khiến trong lòng tôi rất hụt hẫng, cộng với việc bên chỗ Hàn Tuyết cũng có chút nghi vấn, khiến sau khi tôi quay về thì cả người vẫn không thấy thoải mái. May mà Hàn Tuyết đã ngủ rồi, tôi liền ngồi ở trong phòng khách, hút hơn nửa gói thuốc, mãi cho đến khi trời sáng thì mới thiêm thiếp ngủ đi. Vừa mới ngủ chưa được bao lâu, Bàn Tử hăng hái hăm hở liền gọi tôi dậy. Vốn dĩ tôi đang rất là buồn ngủ không muốn dậy, nhưng chợt nghĩ đến phải làm chuyện quan trọng nên mới cố gắng ngồi dậy. Sáng tinh mơ tôi đi tắm nước lạnh thì mới khiến đầu óc tôi miễn cưỡng tỉnh táo, tắm xong bước ra thì mẹ tôi đã nấu xong bữa sáng rồi, chúng tôi ăn qua loa một chút, Hàn Tuyết thì đi đến trường dạy học cho tụi nhỏ, còn tôi với Bàn Tử thì hẹn Trần Thanh Sơn ra để thương lượng chuyện tối hôm qua.
Trần Thanh Sơn đối với Bàn Tử đúng thật là kính cẩn lễ phép, chúng tôi bàn tới bàn lui, nhưng lúc thật sự mở miệng ra để nói với Trần Thanh Sơn chuyện này thì thấy có hơi ái ngại, đặc biệt là tôi, không biết nên mở miệng nói thế nào, đâu thể nói với Trần Thanh Sơn là đưa cho chú một đứa trẻ đã chết rồi chú sinh nó ra đâu chứ? Do dự cả buổi trời, khiến Trần Thanh Sơn nhìn ra được hai chúng tôi có điều muốn nói nhưng ấp úng, bèn nói với chúng tôi: “Hai người các cậu mới sáng sớm đã gọi tôi đến đây, không phải là để tán gẫu đó chứ? Đều là người mình cả, có chuyện gì thì cứ nói ra đi”
Bàn Tử nhìn tôi, lấy hơi một cái rồi cười nói: “Thanh Sơn à, ông tầm tuổi này rồi mà lại có một đứa con, không thể coi là có con nối dõi thì cũng hòm hòm như vậy, có đúng không?”
“Cũng không biết có phải con trai hay không, nhưng mà tôi đã nói với Diệp Tử rồi, con trai hay con gái đều như nhau, chuyện này cũng may là có Bàn gia ngài đây” Trần Thanh Sơn nói.
Bàn Tử phẩy tay nói: “Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi mà, thế này đi, Bàn gia tôi nói rõ với ông nhé, bây giờ trong tay tôi có một đứa bé trai sắp đầu thai, đứa bé trai này vốn dĩ đã nắm giữ vận khí rất lớn, sau khi sinh ra đương nhiên là không tầm thường, hơn nữa chẳng phải ông tính để Bàn gia tôi nhận đứa trẻ này làm con nuôi sao? Tôi vốn còn do dự xem duyên phận thế nào, nhưng nếu như đứa trẻ này sinh ra trong Trần gia nhà ông, vậy thì có duyên phận rất lớn với Bàn gia tôi rồi, đương nhiên tôi sẽ thu nhận nó làm con nuôi, sau này sẽ hết lòng chỉ bảo, ông thấy thế nào?”
Đoán chừng Trần Thanh Sơn có nghĩ cũng không nghĩ đến chuyện này, vừa nghe nói vậy thì ngớ cả người, nhưng ông ấy không hề do dự mà nói: “Đây là chuyện tốt a! Là Bàn gia ngài giúp tôi, chuyện này còn cần phải thương lượng sao? Tất nhiên là được rồi a!”
Bàn Tử xoa xoa tay rồi nói: “Nếu vậy thì rất tốt, rất tốt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT