“Được, nếu là ý của Bàn gia thì chú đương nhiên phải nể mặt, cứ đưa bọn họ lên đồn, nhốt nhiều nhất một ngày!” Trần Thanh Sơn nói.
“Nhốt một ngày là được, dọa cho họ sợ” Tôi nói.
Sau khi cúp máy Bàn tử chỉ vào tôi cười: “Được lắm, ra ngoài một chuyến về chưa thấy học được cái gì khá khẩm mà lại học được khoản giảo hoạt rồi đấy”
“Đây không phải là thầy giỏi dạy được trò tốt sao? Thế nào, chúng ta tới nhà Trần Thạch Đầu dạo một vòng? Nói thật tôi sớm đã muốn đi xem rồi, trước đây bởi vì tâm lý tôi có bóng đen đối với Trần Thạch Đầu, giờ lớn gan hơn rồi, cũng nên đi xem qua” Tôi nói.
“Buổi tối đi, đây không giống với việc đào mộ, đây là đột nhập vào nhà dân bất hợp pháp, hơn nữa cái việc tróc quỷ này phải làm vào ban đêm” Bàn tử nói.
Tôi cùng Bàn tử trở về nhà, vừa về tới nhà đã nghe mẹ tôi mắng một tràng. Tin đồn trong thôn lan truyền rất nhanh, tin tôi và cha con nhà Trần Thạch Đầu đánh nhau được người trong thôn thêm mắm dặm muối đồn thổi ra ngoài. Trong vòng nửa ngày tôi đã trở thành đại hiệp một địch bốn, nhưng mẹ tôi cũng không nói quá nhiều, chỉ là Hàn Tuyết đối với chuyện này vô cùng lo lắng. Cô ấy cũng là một người có tâm lý mâu thuẫn, một mặt thì rất sợ hồn ma cô Ngốc tới quấy rầy, một mặt lại rất cảm thông cho số phận của cô Ngốc, sợ rằng tôi và Bàn tử sẽ làm ra chuyện gì đó gây hại cho linh hồn cô ấy. Cả buổi chiều cô ấy không nói gì, đến tối sau khi ăn cơm xong chúng tôi cùng ở trong phòng xem tivi một lúc, đợi đến hơn mười giờ tôi đứng dậy nói với Hàn Tuyết: “Tuyết Nhi em đi nghỉ trước đi, anh cùng Bàn tử ra ngoài xử lý chút chuyện”
Hàn Tuyết là một cô gái thông minh, đương nhiên biết chúng tôi muốn làm gì. Cô gật đầu nói: “Hãy nhớ những chuyện anh đã hứa với em”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play