Lúc đầu tôi nghĩ chỉ cần đào mộ bằng hai xẻng là đủ, nhưng Bàn Tử trợn mắt nhìn tôi nói: “Thì ra cậu là đạo đức giả thôi, mở miệng ra nói tội nghiệp người ta, mà đi đào mộ người ta cầm có cái xẻng theo. Linh hồn đó gắn liền với bộ xương, nếu đem ra phơi nắng, không cần Bàn gia tôi ra tay cô ta cũng tiêu đời rồi”
“Vậy tôi nên làm gì đây? Sao lại nói tôi đạo đức giả, tôi chỉ là không biết thôi mà.” Tôi nói.
“Tìm một mảnh vải đen, dựng một cái nhà lều, che nắng cho cô ta là xong” Tôi nói.
Chúng tôi đến ủy ban thôn và tìm thấy một tấm vải lớn màu đen, tấm vải này dùng để phơi lúa trên ruộng lúa mì, đủ lớn, tôi gọi thêm hai thanh niên trai tráng. Chúng tôi cùng nhau xách xẻng và tấm vải to đến mộ cô ngốc. Dưới sự chỉ huy của chuyên gia Bàn Tử, việc đào mộ chỉ là chuyện nhỏ. Chúng tôi bắt tay nhau đã dựng xong cái lều, sau đó tiếp đến đào mộ, thực ra lúc này tôi cảm thấy việc này có chút không thích hợp, nhưng xét đến đạo đức của gia đình Trần Thạch Đầu, tôi mặc kệ luôn.
Khi chúng tôi đang đào được nửa đường, một thanh niên mà tôi gọi đến đào cùng đột nhiên kéo tôi lại và nói: “Anh Diệp Tử, mau chạy thôi, đám người Trần Đại Khuê đến rồi!”
Tôi nhìn lại và thấy Trần Thạch Đầu đang cầm một cây gậy đi ở phía trước, và ba anh em Trần Đại Khuê, mỗi người cầm một con dao rựa giận dữ bước về phía chúng tôi, bốn cha con họ dường như chả có ý định nói chuyện với tôi. Trần Thạch Đầu nhìn tôi như muốn ăn thịt, ông ta hất tay nói: “Chém bọn nó!”
“Hai đứa đi đi!” Tôi nói với hai thanh niên kia. Ba anh em Trần Đại Khuê nổi tiếng là độc ác, lần này vẫn là ba anh em đó, hai đứa nhỏ cũng bị dọa sợ và nói với tôi: “Anh Diệp Tử, hãy cẩn thận, em gọi trưởng thôn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play