Kim quang tụ vào bên trong đường hầm, trên đỉnh đầu chúng tôi, đột nhiên vang lên tiếng va đập rất lớn, hơn nữa còn có tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ, nghe rất xé ruột xé gan, cái này có cảm giác giống như có một nữ quỷ đang giãy dụa trong tiếng tụng kinh của hòa thượng, tuy tôi hoàn toàn không hiểu gì về kinh văn này, lúc này Bàn Tử nói: “Cái kinh đang niệm này là kinh gì thế?”
“Đến anh còn không biết thì hỏi tôi làm gì?” Tôi nói với Bàn Tử.
Nói xong câu nói này, tôi đột nhiên nhớ đến, anh trai đã dặn dò bảo tôi là phải rời đi ngay, không được quay đầu lại, vốn dĩ tôi đang muốn nói với Bàn Tử, nhưng mà sau đó tôi lại không muốn nói nữa, bởi vì tôi không muốn đi, lao tâm khổ tứ trăm cay nghìn đắng mới đến được đây, kịch hay vừa mới bắt đầu mà đã phải đi rồi sao? Sau khi máu của tôi được bôi lên khúc xương màu vàng đó thì cũng bị biến thành màu vàng, điều này đã đủ chứng minh rằng khúc xương màu vàng này có mối liên hệ với tôi, điều này càng khiến tôi không muốn rời khỏi nơi này.
Bên kia thì Na Đa đang cật lực khuyên Lưu Khai Phong rời đi, nhưng thật ra lần này Lưu Khai Phong chính là muốn liều một phen, đương nhiên ông ta sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy rồi, cho dù là có đi thật, thì cũng không phải là bây giờ, bởi vì theo như tình hình hiện nay, ngoài việc mấy hòa thượng này bắt đầu niệm kinh, ở trên lầu có một nữ quỷ đang điên cuồng kêu gào ra thì những thứ khác không có gì bất thường.
Tôi không còn để ý đến Lưu Khai Phong nữa, nhưng có căn dặn nhóm người của râu quai nón trông chừng kĩ ông ta, tránh việc ông ta thật sự là chó cùng rứt giậu vào lúc này, còn tôi với Bàn Tử, thì ở bên này nhìn chằm chằm vào bốn lạt ma đang tụng kinh.
Kinh văn mà lạt ma niệm hình như là rất dài, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy lạt ma niệm kinh ở ngoài đời thực, vậy mà thật sự có thể nhả ra được kinh văn màu vàng, từ đó có thể thấy, bốn vị Lạt ma này đúng thật là cao nhân đắc đạo của Mật tông Tây Tạng, ngay vào lúc tôi đang lắng nghe mấy vị Lạt ma này niệm kinh, đột nhiên tôi cảm thấy mình rất buồn ngủ, dường như kinh văn này có tác dụng thôi miên, kiểu cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến một cách mãnh liệt giống như dời non lấp biển, gần như chỉ trong chớp mắt, tôi cảm thấy mình giống như đã rơi vào giấc mộng.
Trong lúc đang mơ mơ hồ hồ, kinh văn kia hình như đã dẫn tôi vào trong một thế giới khác, đây là một thế giới trắng xóa mênh mông, xung quanh toàn là mây mù, giống như đang ở trong tiên cảnh vậy. Bởi vì biết rằng đây là mơ, cho nên tôi không hề sợ hãi, thậm chí tôi còn có một cảm giác kì lạ, tôi cảm thấy trong biển mây mù này có một người đang đợi tôi đến, hơn nữa đã đợi rất lâu rất lâu rồi, ngoài ra người này cũng cho tôi một cảm giác rất quen thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play