Lưu Khai Phong nhìn tôi nói: “Xem ra các cậu cũng có sự chuẩn bị không ít nhỉ”
“Nếu cái gì cũng không biết thì ai lại tới đây tự tìm đường chết? Thế nên chúng ta nói thẳng đi, tại sao ông không lên đó, trên đó rốt cuộc là có thứ gì?” Tôi hỏi.
“Tại sao tôi phải nói cho cậu?” Lưu Khai Phong cũng trực tiếp trả lời.
“Bởi vì chúng tôi muốn đem Lý Hương Lan đi. Chỉ khi chúng tôi đưa bà ấy đi ông mới có cơ hội” Tôi nhìn ông ta nói.
Lưu Khai Phong nhìn chằm chằm vào tôi, nhìn tới nỗi trong lòng tôi bắt đầu có chút hoang mang. Cách nói vừa rồi là do tôi đột nhiên nghĩ ra, cũng không biết có tác dụng gì với ông ta không. Tiếp theo Lưu Khai Phong nhìn sang Na Đa rồi lại nhìn sang tôi cười khinh thường nói: “Na Đa, anh nghe thấy chưa, tiểu tử này nói muốn nhường quan tài đó cho tôi, là nhường cho tôi đấy”
“Trùng của anh rất lợi hại, nhưng anh trai tôi cũng có thể giết anh. Trần Đông Phương cũng có thể giết anh” Tôi nhìn Na Đa, sở dĩ tôi phải nói vậy là bởi tôi buộc phải trấn áp cái bá khí của bọn họ, thái độ mà Lưu Khai Phong nói chuyện với tôi quả thực quá bỡn cợt.
“Trùng của tôi không xâm nhập vào cơ thể anh được, tôi rất hiếu kỳ về anh” Na Đa không trả lời câu hỏi của tôi mà nói câu này, tôi nghe xong mà đơ ra luôn. Trùng của anh ta không xâm nhập vào cơ thể tôi được? Đây là chuyện gì nữa thế? Hình như đây mới là lần đầu tiên tôi với anh ta gặp nhau mà?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT