Gần đây Bàn tử không có bùa nên dường như chỉ còn nửa sức chiến đấu khiến tôi suýt chút quên đi chuyện anh ta là đạo sĩ. Tuy nói đạo sĩ và lạt ma không cùng một môn phái, nhưng vạn pháp không tách rời bổn tông, ít nhiều anh ta cũng hiểu một ít, nhìn cảnh này đoán có lẽ bốn hòa thượng này đang chủ trì một nghi lễ nào đó.
“Mà này Diệp tử, sau khi cậu được thắp hồn đăng thì máu trong người biến thành màu vàng, cậu nhìn màu của nửa bộ xương cốt kia đi, có cảm thấy quen mắt không? Cậu là người bên trong cái quan tài do hai con rồng mang tới, thêm cả máu vàng trong người nữa, điều này cho thấy cậu rõ ràng không giống với người bình thường. Bàn gia tôi cảm thấy cái xương cốt vàng này có liên quan với dòng máu vàng của cậu. Thậm chí tôi còn nghĩ sau khi cậu được thắp đèn hồn lên liệu xương cốt có biến thành màu vàng?” Bàn tử hỏi.
“Thực ra vừa rồi trong đầu tôi cũng lướt qua cái suy nghĩ này, nhưng tôi đã sớm loại bỏ. Không phải hai con rồng kéo theo cái quan tài bên trong cũng chỉ có hai người sao, còn cái bộ xương vàng này thì từ đâu đến?” Tôi hỏi.
“Tây Tạng là thánh địa của người hành hương, Mật Tông là môn phái bí hiểm bậc nhất thiên hạ, đương nhiên đây là cách người ngoài nói, còn nếu nói về thần bí nhất thì phải là Ngọc Hoàng đạo. Bàn gia tôi cũng có thể nói với cậu, cái mà giới trí thức ngày nay gọi là Tam giáo, Cửu lưu chính là cách gọi Phật giáo, Đạo giáo và Nho giáo ba nhà. Trong xã hội phong kiến, Nho giáo có thể nói đã thống trị hàng trăm năm, mặc dù lúc bấy giờ cũng có những tu sĩ, đạo sĩ giữ những chức vụ quan trọng, nhưng chẳng phải hàng triệu học giả văn nhân đều được coi là nhà Nho sao? Học giả ngày nay tuy cũng học tập nhưng không còn chỉ tôn kính Khổng Tử, nên Nho giáo thực sự đang suy tàn. Hai nhà còn lại là Phật giáo và Đạo giáo, từ góc nhìn của người ngoài, Phật giáo có Thiếu Lâm Tự và núi Bảo Hoa, trong khi Đạo giáo có Long Hổ Võ Đang. Trên thực tế bọn họ đã đi sai đường rồi, cho nên có thể đại diện chính thống cho hai nhà Phật và Đạo thì Mật Tông đại diện cho nhà Phật, Ngọc Hoàng đạo đại diện cho nhà Đạo. Ngọc Hoàng Đạo ấy à, nó là sư môn của Bàn gia tôi, đôi lúc dường như có chút thực dụng nhưng Mật Tông của Phật giáo là một giáo phái chân chính thờ Phật và tu dưỡng bản tâm. Ở một số nơi, nó còn huyền bí hơn cả Ngọc Hoàng đạo nên không có gì đáng ngạc nhiên khi các Lạt ma của Phật giáo Mật tông Tây Tạng có xương kiểu này. ” Bàn tử nói.
Được rồi, đợi bao giờ rảnh chúng ta ngồi nói lại vụ này, trước tiên phải xem cái nơi này rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?” Tôi nói.
“Cụ thể thế nào thì tôi không rõ lắm, không phải vừa rồi tôi nói với cậu rồi sao, bốn Lạt ma này có thể đang triệu hồi âm hồn, sau đó vì xảy ra chuyện gì đó nên chết hết. Nhưng thêm cái mắt này thì có vẻ lại không phải như vậy, hình như bọn họ đang tiến hành một loại mật pháp gì đó. Con mẹ nó sự tình ngày càng trở nên phức tạp. Tôi chỉ nghĩ đây là lâu đài thủy tinh dưới sông Hoàng Hà mà Lưu Bá Ôn xây cho xác con rồng kia, không ngờ người của Mật Tông Tây Tạng cũng bị cuốn vào chuyện này. Nhưng nghĩ lại cũng phải thôi, chân long giáng thế, Mật Tông có thanh cao thế nào đi chăng nữa cũng không thể không để ý. Việc họ nhúng tay vào chuyện này cũng là khó tránh khỏi” Bàn tử nói.
“Sao tôi cứ thấy anh đang chỉ huyên thuyên về bản thân thế nhỉ? Giờ là lúc nói về Mật Tông à? Trần Đông Phương leo vào con mắt đó rồi sao?” Tôi hỏi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT