“Chủ yếu là vì cháu thấy Lý Thanh đã thành ra như vậy rồi, cháu với Bàn Tử lại không sử dụng được sức lực, nhưng mà cháu biết rồi, chú yên tâm đi, cháu tự biết chừng mực” Tôi cũng hiểu sự cẩn trọng của Trần Đông Phương, lúc mà vết thương của Tiểu Thất lành lại một cách thần kỳ thì Trần Đông Phương đã cẩn thận dè dặt giữ kín chuyện này rồi.
“Được rồi, Lý Thanh không sao là tốt rồi, xem ra nơi này quả thật có mối liên quan rất lớn với cháu, mấy con quái vật đó hình như là một loại dã thú gì đó, rồng là vạn vật chi tôn, mấy con quái vật đó có thể cảm nhận được máu của cháu không tầm thường thì cũng là chuyện bình thường, có điều chuyện ta không hiểu đó là, nếu như Na Đa là người mà Lưu Khai Phong tìm về, tại sao hắn lại lấy mạng mấy người bên phía Lưu Khai Phong?” Trần Đông Phương nói.
“Ông đó, thời khắc mấu chốt thì toàn bị hồ đồ, để canh cửa dùm bọn chúng chứ còn gì nữa. Mấy thi thể đó bị cổ trùng giết hết, sẽ bị cổ trùng khống chế, tôi cứ nói thi thể ở nơi này làm sao mà có thể trá thi được, thì ra cơ thể có thể cử động là bởi vì cổ trùng. Na Đa giết chết mấy người này, chính là muốn để ở đây, đề phòng trường hợp phía sau có người đi vào, chỉ là không ngờ, mấy con quái vật đó đã giúp chúng ta một việc rất lớn, xử lý hết mấy thi thể kia rồi” Bàn Tử nói.
“Vậy trận pháp mười hai con giáp, đã có cách phá giải chưa?” Trần Đông Phương hỏi.
“Chưa, vẫn không có chút manh mối nào hết, đúng thật là không cho người ta chút gợi ý gì luôn” Bàn Tử nói một cách ủ dột.
“Tôi thì lại có một suy nghĩ” Lúc này tôi bèn nói.
“Cậu hả? Cậu tém tém lại đi, không phải là cậu muốn xuống đó, nhỏ máu vào trong trận pháp kia rồi miễn cưỡng phá giải nó đó chứ?” Bàn Tử liếc tôi rồi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play