Ban đầu bức bích họa này không cho tôi cảm giác rung động gì mấy, nhưng mà tất cả những suy đoán của Bàn Tử thật sự đã khiến tôi chấn động không thôi, nhưng ngoài sự kinh ngạc ra, tôi cũng cảm thấy hình như chân tướng đang từng bước từng bước sáp lại gần tôi, thật ra trong đầu tôi đại khái đã hình dung ra được một sự thật, đối với nó tôi không biết rốt cuộc là mình nên vui hay là nên kháng cự, rốt cuộc đến cuối cùng thì Lưu Bá Ôn đã chuẩn bị hậu chiêu gì, Quỷ Thợ May và đám người bóng đen của hắn rốt cuộc là có thân phận thế nào, mục đích là gì, chuyện này trở thành vấn đề hàng đầu mà chúng tôi muốn có được câu trả lời nhất. Nhưng trước mắt điều chúng tôi cần phải làm, đó là trước tiên vẫn phải bước vào địa cung dưới lòng đất này, giải cứu đám người của Lão Lưu và Lý lão thái ra ngoài, cơn mưa lớn bên ngoài vẫn còn đang rơi, không ngừng có nước mưa men theo những cái rãnh trên thành giếng mà đổ vào trong nước con sông ngầm này, một khi trận mưa lớn này kéo dài liên miên trong một thời gian, mực nước sông Hoàng Hà lại một lần nữa nhấn chìm miệng giếng này, thế thì nơi an táng các môn chủ của Quỷ Đạo này, có lẽ cũng sắp trở thành nơi chôn thây của đám người chúng tôi.
“Thử đi xuống đó một chuyến nữa, nếu thật sự không được thì cứ thử thêm lần nữa, cuối cùng mới có thể tìm ra được vị trí của cửa sinh nằm ở đâu” Trần Đông Phương nói.
Bàn Tử ngậm điếu thuốc rồi nói: “Nếu như thật sự có thể thử đi thử lại nhiều lần như vậy, thế thì trận pháp còn có ý nghĩa gì nữa? Lần trước chúng ta xông vào nhầm cửa nên đã xuất hiện sáu con quái vật này, lần sau thì sao? Không chừng lại có thứ gì đó được thả ra, đạn thì không nhiều, hơn nữa, súng cũng không phải là thứ vạn năng”
“Lần này tôi với Lý Thanh xuống đó, khả năng bơi lội của ông đúng thật là chẳng ra làm sao” Bàn Tử tiếp tục nói với Trần Đông Phương.
“Tôi cũng muốn xuống dưới đó xem thử” Lúc này tôi bèn nói với Bàn Tử.
Tôi vừa nói xong câu này, ba người bọn họ lập tức đều nhìn về phía tôi, nhìn đến mức tôi thấy khá là ngượng ngùng, tôi cười nói: “Tuy là tôi không hiểu lắm về mười hai cung bát quái gì gì đó, nhưng mà các người đừng quên, người anh em này lại là một thứ vô cùng đặc biệt, lỡ như sau khi tôi xuống đó thì mọi việc đều được giải quyết dễ dàng thì sao?”
Trần Đông Phương hạ thấp giọng nói với tôi: “Xuống nước thì phải nín thở rất lâu, cậu làm được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play