“Chú cũng thật lớn gan, chưa biết tình huống dưới đó như thế nào mà đã bảo anh ta nhảy xuống rồi?” Tôi nói với Trần Đông Phương, nhưng nghĩ lại Lý Thanh có thể cõng một người béo như Bàn tử bơi suốt một hai tiếng đồng hồ tới con thuyền của tôi chứng minh thanh niên này bơi lội vô cùng giỏi.
Đợi khoảng năm phút vẫn không thấy tung tích Lý Thanh tôi bắt đầu không nhịn được mà cảm thấy lo lắng, Trần Đông Phương vẫn đu trên dây xích vô cùng bình thản. Lại qua thêm hai phút nữa một cái đầu nhô lên khỏi mặt nước, nhìn thấy cái đầu trọc thì không ai khác ngoài Lý Thanh rồi. Anh ta vuốt nước trên mặt nói: Nước phía dưới không chảy xiết, cũng không quá sâu. Đám người đó đích thực là đã xuống dưới nhưng hình như bọn họ đã gặp phải tình huống gì đó dưới nước nên chết không ít người”
Trần Đông Phương hỏi: “Cậu có nhìn thấy người quen không?”
Người quen mà Trần Đông Phương nói ở đây là những người chúng tôi rất quen mặt, chính là đám Đường Nhân Kiệt, Lão Lưu, Lý lão thái và bao gồm cả anh trai tôi.
Lý Thanh lắc đầu nói: “Không thấy. Tôi nhìn thấy phía trước có một cánh cửa mờ ảo, dưới này dường như còn có một cung điện, nhưng nếu muốn vào bên trong thì phải mất khoảng mười phút, hơn nữa còn phải tìm được cơ quan để mở cửa”
“Hai người xuống được không?” Trần Đông Phương ngẩng đầu lên hỏi.
“Nếu Bàn gia tôi còn đống bùa, viết một hai lá bùa chống nước thì chắc chắn không vấn đề gì” Bàn tử làu bàu đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT