Anh trai tôi không đoái hoài gì đến Bàn Tử, tôi kể cho Bàn Tử nghe chuyện gì vừa xảy ra lúc nãy, Bàn Tử cũng vẻ mặt sững sờ, anh ấy xoa xoa đầu rồi nói với tôi: “Tối qua lúc tôi đang còn ngủ, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó chui vào bên trong quần áo, nên muốn gọi cậu dậy để gãi giúp Bàn gia tôi, ai dè mới gọi cậu có một tiếng thì bất tỉnh luôn”
“Cho nên con cổ trùng đó cứ luôn lặp lại câu nói cuối cùng mà anh gọi tôi, cứ y như là kỹ nữ nhìn tôi gọi Diệp Tử Diệp Tử, cũng tại điện thoại tôi hết pin, nếu không thì đã quay lại rồi tung lên mạng cho anh rồi” Tôi đùa.
Bàn Tử vẻ mặt ngượng ngùng, mà lúc này anh trai tôi nói với tôi: “Người của Quỷ Thợ May sẽ không ra tay với em đâu, em với Bàn Tử đi tìm một nơi an toàn đi, anh phải đi cứu bọn họ”
“Cứu ai cơ? Cứu lão thái thái, hay là Lưu Khai Phong?” Tôi hỏi.
“Đều phải cứu” Anh trai tôi nói một cách nhẹ nhàng.
“Lão thái thái là bà ngoại của chúng ta, cứu thì cũng phải cứu rồi, còn thằng cha Lưu Khai Phong, anh cứu ông ta làm gì chứ?” Tôi không hiểu nên hỏi, nếu Quỷ Thợ May mà giết chết Lưu Khai Phong thật, đó mới gọi là trừ hại cho dân đó chứ.
“Bọn họ ai cũng không thể chết ở đây được, Quỷ Thợ May có thể tách biệt với thế giới, còn em thì không thể, một khi hai người họ mà chết ở đây, chúng ta sẽ phải chịu sự báo thù như lôi đình” Anh trai tôi nói, nói xong, anh ấy nhặt lấy súng trong tay của hai thi thể kia, rồi giắt thêm mấy băng đạn lên trên người, căn bản là không cho chúng tôi thêm cơ hội nào nữa mà một lần nữa nhanh chóng chui vào bên trong đám lau sậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT