“Lúc trồi lên trên mặt nước tôi cũng nghĩ tới chuyện này, có thể do đây là nơi vứt xác, rất nhiều phạm nhân sau khi bị chặt đầu thì thi thể bị vứt xuống nước, trở thành thức ăn cho tôm sông. Các hành động của động vật đều là phản xạ có điều kiện, hơn nữa mười phần thì có đến tám chín phần là có liên quan đến nguồn thức ăn, hoặc là bọn tôm sông đó nghĩ rằng nếu chúng làm như vậy thì có thể sẽ tìm được thức ăn” Lý Thanh nói.
Lúc này Bàn tử cũng dần hồi phục, tôi đỡ anh ta dậy cảm thấy cả người anh ta vẫn hơi run. Anh ta nói: “Lý Thanh nói không sai, bọn chúng cho rằng làm như vậy sẽ có đồ ăn”
“Vậy là sao? Bàn gia anh hiểu được?” Tôi hỏi.
“Lúc tôi vừa rơi xuống nước vẫn còn ý thức, thứ tôi nhìn thấy đầu tiên cũng chính là thứ Lý Thanh nói đến, là thi thể dưới nước giống hệt như lời anh ta kể. Bọn họ không có đầu, mặc quần áo màu trắng chân đeo cùm nhưng đó chính xác là thi thể người. Dấu chân mà Trần Đông Phương và Lý Thanh nhìn thấy dưới đáy sông chính là do những thi thể này lưu lại. Bọn tôm sông có thể ngụy trang thành hình người nhưng không thể để lại dấu chân người được. Đám thi thể đó thi qua trước mặt Bàn gia, tôi còn tưởng lão Diêm Vương sai chúng đến bắt tôi đi, kết quả chúng cứ thế mà đi qua tôi. Sau đó phía trước lại xuất hiện một đám thi thể nữa, cái đám thi thể vừa đi qua tôi thấy phía trước có đám nữa liền đi theo hướng đó muốn tụ họp lại với đám kia. Kết quả cái đám xuất hiện muộn hơn kia đột nhiên biến thành một đám đen sì vây lấy đám thi thể kia. Chỉ có một phần nhỏ thi thể thoát được, số còn lại bị đám đen đó ăn sạch. Lúc này ý thức của tôi đã trở nên mơ hồ, giờ nghĩ lại đám đen đen ấy chính là tôm sông, chúng tụ lại với nhau thành hình người để đi câu” Bàn tử nói.
“Anh đùa gì thế? Đi câu?” Tôi hỏi.
“Cái đám thi thể dưới nước đó nếu thấy đồng loại sẽ đi tới tụ họp, tôm sông biết rõ quy luật ấy nên chúng mới giả trang thành đồng loại của thi thể, đợi lúc thi thể tới gần chúng chúng sẽ túa ra ăn thịt, đây không phải là đi câu sao?” Bàn tử nói.
“Đám tôm sông này thành tinh rồi sao? Còn biết chơi trò này nữa?” Tôi vuốt ve đầu con mèo. Vừa nãy tôi còn tưởng chỉ có con mèo này thực sự có linh tính, giờ đem so bì với đám tôm sông kia cũng coi như kẻ tám lạng người nửa cân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT