Nghe câu này tôi kích động đến mức nước mắt muốn trào ra. Tôi thò đầu xuống nhìn, phía dưới có người đang túm lấy dây thừng leo lên, trên lưng anh ta còn cõng thêm một người, nhìn vóc dáng không phải là Bàn tử thì còn ai vào đây nữa? Tôi nhanh chóng kéo hai người bọn họ lên, thể trọng của hai người này khiến tôi phải dùng hết sức bình sinh để kéo. Kéo họ lên tới thuyền xong cả hai vai tôi mỏi nhừ đau nhức. Lý Thanh để Bàn tử xuống thuyền rồi xoay người nằm bẹp xuống dường như đã cạn kiệt sức lực.
“Cậu đừng nói gì vội, mau cứu Bàn tử trước, xem xem liệu còn cứu được không” Lý Thanh nói.
Nghe anh ta nói vậy trong phút chốc tôi lập tức thoát ra khỏi cảm giác vui mừng. Hiện giờ đã cách thời gian Bàn tử rơi xuống nước được hai tiếng, nếu như vừa rồi Lý Thanh mới cứu được Bàn tử từ dưới nước lên vậy thì chắc chắn lành ít dữ nhiều rồi. Tôi lập tức bò tới gần Bàn tử dùng đèn pin soi phát hiện mặt mũi anh ta trắng bệch, có máu đen chảy ra từ lỗ mũi, miệng và tai Bàn tử. Tôi giơ tay lên trước mũi Bàn tử phút chốc đầu óc tôi trở nên trống rỗng, Bàn tử đã không còn hơi thở.
“Ấn lồng ngực làm hô hấp nhân tạo trước đi sau đó dốc ngược anh ta lên để nước thoát ra khỏi khí quản” Lý Thanh vô cùng mệt mỏi nói.
Tôi nhanh chóng dựa làm theo trình tự cấp cứu người đuối nước mà tôi đã biết dùng tay ấn lên ngực Bàn tử. Mỗi lần ấn xuống miệng Bàn tử lại trào ra một chút nước. Tôi dùng lực ấn mấy lần rồi bất chấp cái đầu to tai to của anh ta mà tiến hành hô hấp nhân tạo. Sau một lúc cố gắng Bàn tử vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại khiến tôi càng thêm hoảng loạn. Tôi túm lấy chân anh ta vác lên vai dốc ngược anh ta lên để đầu hướng xuống rồi lắc mạnh, nước cùng máu trào ra không ít nhưng vẫn không có tác dụng.
“Có lẽ không cứu được rồi” Lý Thanh nhắm mắt lại nói.
“Không thể nào, người như Bàn tử sao có thể dễ dàng chết như thế? Bàn tử anh tỉnh dậy ngay cho tôi. Không phải anh sẽ chết trong tay ông đây hay sao? Không phải anh muốn đợi tôi thức tỉnh sẽ đánh một trận thừa sống thiếu chết với tôi để giành vị trí đứng đầu thiên hạ hay sao? Con mẹ nó sao anh có thể cứ như vậy mà chết?” Tôi sắp khóc đến nơi rồi, rung lắc vẫn không có tác dụng, tôi khiêng anh ra lên rồi bắt đầu chạy vòng quanh thuyền mấy vòng. Hiện giờ trong đầu tôi không thể nghĩ được bất kỳ chuyện gì khác, kể cả có mệt chết đi chăng nữa cũng phải khiến Bàn tử tỉnh dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT