Lúc này có một người mà tôi cảm thấy rất quen mắt nhưng không thể nhớ ra là đã gặp ở đâu bước tới. Lúc tôi nhìn thấy sau lưng người đó là một người đem theo một khẩu súng bạc tôi liền nhớ ra, đây là tay súng kiệt xuất Hàn Côn Luân đã từng giao đấu với anh trai tôi ở Phục Địa Câu. Trần Đông Phương thấy anh ta bước tới liền nói: “Chuyện lần này thực sự cảm ơn anh!”
“Ra tay giúp đỡ lúc khó khăn là chuyện bình thường, không cần khách khí” Hàn Côn Luân cuộn tay thành nắm đấm chắp tay chào nói.
“Cảnh sát có thể giải tán rồi, cần bắt thì bắt, còn Tôn Tòng Văn thì cứ để lại đó” Lúc này anh trai tôi nói với Trần Đông Phương.
Trần Đông Phương gật đầu, nói mấy câu với mấy người trông giống như lãnh đạo của đám cảnh sát sau đó cảnh sát đem mấy thi thể cùng nhân ung đi”
“Ông cũng đi đi” Anh trai nói với Hàn Côn Luân.
“Cậu chưa chắc đã là đối thủ của Tôn Tòng Văn” Hàn Côn Luân nói.
“Tôi biết, nhưng đây là việc riêng trong gia đình” Anh trai nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play