Tiểu Thất vẫn chưa tỉnh lại khỏi trạng thái sợ hãi, tôi và Bàn Tử khiên cô ấy chạy điên cuồng, đám xác nữ phía sau cũng bắt đầu đuổi theo không dứt, tôi vừa chạy vừa nói với Bàn Tử : “Bàn Gia, không phải anh giỏi nhất hàng ma phục quỷ sao? Tại sao không thể đối phó với những xác chết này?
“Mẹ nó, những xác chết nữ này còn sống đều bị đổ xi măng. Tôn Tòng Văn cũng được coi là người trong giới của tôi. Ông ta không chỉ biết bí thuật lấy âm bổ dương mà còn biết các bí thuật khác. Ông ta phong ấn ba hồn bảy phách của các xác nữ này trong cơ thể, cậu nhìn thì nói nó là thi thể người chết, nhưng thật ra là thi thể sống, bùa áp chế thi thể của tôi đương nhiên là không có tác dụng.” Bàn Tử nói.
“Vậy thì phải làm sao mới có tác dụng?” tôi hét lên với Bàn Tử.
“Chặt đầu họ, chắc chắn sẽ chết tức tưởi. Vấn đề là, Bàn Gia tôi thấy họ khi còn sống cũng đã rất tội nghiệp, cho nên không đành lòng hủy diệt thân thể của họ!” Bàn Tử nói.
Tôi rút súng từ thắt lưng ra hỏi Bàn Tử: “Thứ này có thể bắn nát đầu bọn chúng được không?”
“Cậu khùng à, chắc chắn là được, nhưng chúng ta tới đây ăn trộm. Cậu nổ súng, là sợ lão già đó không biết chúng ta tới đúng không? Thứ này chúng ta chỉ dùng trong trường hợp cấp bách mà thôi.” Bàn tử nói. Nói xong, anh ta vừa thở hổn hển vừa chỉ vào một con đường nhỏ: “Đi theo lối này và có thể đến tòa nhà nhỏ nơi gia đình Tôn Tòng Vũ bị giam giữ. Giải quyết việc chính trước đã.”
Chúng tôi nhanh chóng đi vào đó, lúc này Tiểu Thất dường như đã tỉnh lại từ trạng thái sợ hãi. Cô ấy quay lại nhìn đám xác nữ và ngơ ngác hỏi chúng tôi: “Chuyện gì vậy? Tôi đã bước sai sao”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT